Trên trời phương bắc, cực quang xuất hiện như những dải màu cực đẹp.
Thanh Thiên đứng tại lục đảo trùng thiên, hướng mắt về phương bắc, yên tĩnh quan sát.
Nàng đôi mắt biến hóa âm dương, nhìn thấy những thứ không ai thấy được.
Cực quang vạn đạo, khí vận hội tụ, liên tinh xếp hàng.
Đây là dấu hiệu Tứ Cực Đạo Chủng xuất sinh.
Tứ Cực Đạo Chủng sẽ mang bốn thuộc tính bản nguyên: đất, lửa, khí, nước.
Đạo Chủng mang bốn thuộc tính chính là truyền thuyết.
Thanh Thiên đã để Dạ Tuyết đi tranh, khí vận của Dạ Tuyết đang thịnh, cơ hội để có được Tứ Cực Đạo Chủng rất lớn.
Chỉ cần Dạ Tuyết có được Tứ Cực Đạo Chủng, quãng đường tu hành còn lại không cần lo lắng, không cần kiếm thêm Đạo Chủng.
Chợt bầu trời xuất hiện vết nứt, hắc khí thấm vào giống như là vết thương rỉ máu.
Thanh Thiên giật mình, dâng lên một cỗ dự cảm không lành, nàng hai mắt phóng xuất âm dương đồ.
Đúng lúc này bên tai nàng vang lên tiếng nói:
“Thanh Thiên, ta đã dặn ngươi không nên dùng thuật tiên tri.”
“Thưa thầy, bầu trời phương bắc sinh dị tượng, là điềm không lành, học trò chỉ sợ có chuyện.”
“Ngươi lo cho đệ tử của mình sao?”
“Phải, thưa thầy!”
“Nếu ngươi đã lo vậy vì sao còn để nó đến đó?”
“Vì lần này có thể xuất hiện Tứ Cực Đạo Chủng, Tuyết Nhi khí vận đang thịnh, học trò tin nó có nhiều cơ hợi nắm lấy siêu cấp Đạo Chủng này.”
“Nếu nó khí vận đang thịnh thì ngươi còn sợ cái gì?”
“Học trò chỉ sợ vạn nhất.”
“Thanh Thiên a Thanh Thiên, ngươi quá lo lắng rồi! ngươi không thể bảo vệ nó mãi, hãy để nó đối mặt với giông bão.
Với lại Thẩm Văn cũng đang ở đó, hắn sẽ bảo vệ Dạ Tuyết.
Ngươi yên tâm!”
“Thưa thầy, thầy nhắc đến tên đó khiến học trò càng thêm lo lắng.”
…
Tại Băng Nguyên, dị tượng đã hiện, thời điểm mong chờ đã đến.
Lúc này đã xuất hiện không ít Thần tộc nhưng bọn họ không có ở vào trung tâm, trung tâm vẫn là đám sinh vật bản địa, không phải không muốn vào trung tâm mà vì đám sinh vật này có nhiều con rất đáng sợ.
Thần tộc ở đây cũng không phải vì tranh cực quang với đám sinh vật bản địa, mục đích chính Đạo Chủng.
Cực quang rũ xuống, đám sinh vật bắt đầu há miệng đớp giống như cá đớp mồi.
Có chim bay trên trời, có thú dưới mặt đất, có cá dưới nước… tất cả đều tranh nhau cực quang.
Ầm, ầm… mặt đất rạn nứt, một con cá cổ dài phóng lên há to cái miệng, mấy con Yêu thú không tránh kịp đều bị nó nuốt vào bụng.
Thì ra phía dưới mặt băng là hồ nước.
Cùng lúc, một con chim toàn thân trắng như tuyết, hình dáng như bồ nông, nó há rộng cái miệng hớp lấy cực quang.
Rú!!! một con thú vươn cái cổ dài, thân hình như thú ăn kiến, toàn thân lông trắng, há miệng hút lấy cực quang.
Cực quang rơi xuống ngày càng nhiều như những giải màu đan xen rũ xuống.
“Nhìn!” một tên Thần tộc chỉ tay.
Tại một chỗ không đáng chú ý, xuất hiện một con Băng Chủng đang bắt cực quang.
Nhóm bốn tên Thần tộc lập tức phóng tới truy bắt.
Có Thần tộc chú ý liền chạy tới tranh, có người không thèm để ý, đồ ngon vẫn còn nhiều không cần phải tranh.
Chính điểm sự kiện cực quang, sẽ xuất hiện càng nhiều Đạo Chủng, thậm chí là có Đạo Chủng sẽ sinh ra.
Tại dưới chân con Băng Chùy Thú, cực quang không phải quá nhiều, đột nhiên phát ra tiếng nổ lách tách, cực quang bắt lửa, không phải bình thường lửa mà là sinh mệnh chi hỏa.
Bụp! một tiếng nhỏ, một sinh mệnh sinh ra, là Quang Chủng.
Một loại cực hiếm Đạo Chủng.
Có người đã phát hiện ra lập tức phóng tới.
“Quang Chủng, ta nhất định phải có được, các ngươi đều tránh ra.” một tên hét lên, giương lên ba đôi cánh.
Mọi người có chút bất ngờ khi xuất hiện tam dực nhưng nghĩ kỹ cũng là bình thường, có người tu luyện vài loại đại đạo, lúc nhất dực không tìm được Chủng phù hợp, sau này lại bổ sung.
“Hừ! đừng phách lối!” một nhóm ba tên khác hừ lạnh xông lên tranh.
Bọn hắn một tên tam dực, hai tên nhị dực.
Chưa bắt được Quang Chủng, bọn chúng đã lao vào đánh nhau.
Quang Chủng thấy đánh nhau thì sợ hãi, bay lên chân Băng Chùy Thú.
Băng Chùy Thú thân to như một dãy núi, chân nó như cột trụ trời.
“Truy!” thấy Quang Chủng bỏ chạy, bọn chúng liền đuổi theo.
Vừa đuổi vừa đánh nhau, các loại pháp thuật nổ ầm, ầm.
Băng Chùy Thú cảm thấy khó chịu, giống như có mấy con muỗi bu quanh chân, nó theo bản năng quất đuôi.
Oanh! mấy tên Thần tộc đang đánh sợ hãi chạy loạn, nhưng mà vẫn có một tên bị đánh trúng, cả người nát bét, sống chết không rõ.
Mấy tên còn lại sợ hãi, đâu còn nhớ đến Quang Chủng, chỉ biết cong đuôi bỏ chạy.
Quang Chủng ngây ngô ẩn sau lớp lông của Băng Chùy Thú, thò đầu ra hớp lấy cực quang.
Các nơi khác cũng đang phát sinh chiến đấu, đuổi bắt Đạo Chủng, có vài Đạo Chủng đã bị bắt được.
Đúng lúc này cực quang hội tụ tại một điểm tạo thành một viên cầu thất sắc, đám Yêu thú chồm lên kích động, bọn chúng cảm giác được một cỗ năng lượng cực đại, nếu có thể nuốt lấy, đảm bảo tu vi tăng trưởng mạnh.
Thần tộc cũng nín thở quan sát, vật này trân quý đối với bọn hắn cũng có thể có ích.
Một con Thái Hoang Điểu, đôi cánh che khuất bầu trời, há miệng thôn phệ Thất Sắc Cầu.
Nhưng ngay lúc này một con Tuyết Viên nhảy lên chộp lấy cánh Thái Hoang Điểu kéo xuống.
Trên nền tuyết trắng, hai con hung thú vật lộn đánh nhau, máu đỏ lấm tấm như hoa nở.
Băng Chùy Thú vươn cái cổ dài, nó là sinh vật lớn nhất ở đây, cũng có cơ hội nhất đạt được Thất Sắc Cầu.
Rắc! mặt băng vỡ ra, một con đại xà đột ngột xuất hiện cuốn lấy thân lên đến cổ con Băng Chùy Thú, quật ngã Băng Chùy Thú.
Băng Chùy Thú ầm ầm đổ xuống đè chết không biết bao nhiêu sinh vật.
Đám Yêu thú tranh nhau nhưng không con nào có thể tới gần Thất Sắc Cầu.
Đúng lúc này xung quanh Thất Sắc Cầu phát ra tiếng nổ lách tách.
Đám Thần tộc kinh ngạc đến kinh hãi, đây là dấu hiệu Đạo Chủng muốn sinh.
Một Đạo Chủng tập hợp tất cả cực quang, đây sẽ là thế nào Đạo Chủng? nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.
Nhất định phải có được Đạo Chủng này! đây là suy nghĩ của tất cả Thần tộc.
Tại trên một ngọn núi băng, Dạ Tuyết bình thản quan sát, đây chính là Tứ Cực Đạo Chủng mà sư tôn nhắc đến, nàng phải có được nó.
Sư tôn đã chuẩn bị cho nàng một số thứ nên mặc dù chỉ là nhất dực nhưng mà nàng lại có cơ hội lớn nhất lấy được Tứ Cực Đạo Chủng.
Thất Sắc Cầu phát ra hơi thở sự sống khiến đám Yêu thú càng hung bạo điên cuồng.
Nhưng đúng lúc này bầu trời xuất hiện khe nứt, hắc khí rũ xuống.
Tứ Cực Đạo Chủng là chí cực, chí tôn Đạo Chủng, xuất hiện sẽ dẫn đến mất cân bằng sự sống bởi vậy thiên đạo rũ xuống hắc khí ngăn cản.
Đây là kiếp của Tứ Cực Đạo Chủng, nếu có thể vượt qua có thể thành tựu chí tôn, nếu không vượt