Tại bên một hồ nước màu hồng, sóng lăn tăn đánh vào bờ, một tên thiếu niên mười năm mười sáu tuổi đang bôi mỡ bò lên khắp người, trên chân, tay, bụng có vài vết lở loét hình tròn đã lâu không thể lành lại được.
Một vị trung niên đang dạo bờ hồ, thấy hắn liền hỏi:
“Này cậu thiếu niên hồ này tên là gì? vì sao lại có màu hồng?”
Vị thiếu niên ngước mắt nhìn, ánh mắt trong sáng, nụ cười chất phác, hỏi:
“Vị đại nhân này có phải khách phương xa?”
Vị trung niên gật đầu.
“Hèn gì đại nhân không biết hồ này.
Hồ này gọi là Hồng Hạc Hồ, là cái hồ nổi danh nhất ở đây.” vị thiếu niên tươi cười, hiếu khách nói.
“Hồng Hạc Hồ là một cái hồ nước mặn, ở dưới đáy có rất nhiều muối kết tinh, người dân trong làng chính là dựa vào khai thác muối để sống...”
Vị thiếu niên kể rất nhiều.
Vị trung niên yên lặng lắng nghe thỉnh thoảng gật đầu mỉm cười.
Hồng Hạc Hồ là một hồ nước mặn, ở đây sinh sống một loại tảo màu hồng, dân làng tất nhiên không biết sự tồn tại của tảo này nên cứ nghĩ màu hồng do mấy con hồng hạc tắm rửa trút xuống màu lông, bởi vậy mới có tên Hồng Hạc Hồ.
Muối khai thác sẽ có màu hồng tự nhiên rất đẹp, so với muối trắng càng là thêm hương vị.
Muối hồng là một loại sản vật cao cấp làm lễ vật dâng cho Thần hưởng dụng, nên sẽ có người thu mua với giá cao.
Bởi vậy chỉ cần mỗi ngày khai thác muối đều sẽ không lo thiếu ăn, không giống như những nơi khác kiếm ăn từng bữa.
Nhưng do nồng độ muối rất cao nên những người khai thác rất dễ bị lở loét, một khi đã bị thì không lành lại được, bởi vậy bọn họ dùng mỡ bò bôi khắp người bảo vệ nhưng cũng chỉ giảm một chút ảnh hưởng.
Đáng lo hơn là ngâm mình trong hồ muối lâu ngày sẽ dẫn tới vô sinh, bởi vậy chỉ có đàn ông đã có con mới được khai thác, còn phụ nữ làm công việc vác muối.
Đây đã trở thành luật bất thành văn trong làng.
Vị thiếu niên này hồ hởi nói: cha hắn chết mấy năm, trong nhà chỉ còn mẹ già, hắn cưới vợ được 5 tháng nhưng mãi tới gần đây mới mang thai, nếu như chậm mấy tháng nữa nhà hắn ba miệng ăn chỉ sợ chết đói.
Nhưng bây giờ thì tốt rồi, hắn có thể đi khai thác muối, cả nhà được ăn uống no đủ.
Con hắn sau khi lớn lên, hắn sẽ dạy cho nó khai thác muối.
“Vậy nếu như vợ ngươi sinh con gái thì sao?” vị trung niên hỏi.
“Vậy thì ta sẽ gả nó cho A Cẩu nhà kế bên, hai nhà có thể hợp lại cũng không sợ thiếu ăn.
Ta nhìn A Cẩu tuy mới ba tuổi nhưng dáng người khỏe mạnh, lớn lên chắc chắn là nam tử hán.” vị thiếu niên này cười híp mắt.
“Thế thì thật tốt!” vị trung niên gật đầu cười.
Hắn không muốn hỏi: nếu như con ngươi chết thì sao? tỷ lệ trẻ sơ sinh chết ở Nhân tộc vô cùng cao.
Vị trung niên này trong lòng thở dài.
Ngoài Tôn Kỳ thì có thể là ai.
Tại Thần giới, hắn từng nếm qua muối hồng, cũng được, không quá để ý vì Thần tộc xưa nay đều không hiếu thực, không ngờ phía sau muối hồng là cả một câu chuyện dài.
Lúc này trời đã lên cao, ánh nắng chói chang, vị thiếu niên đẩy ra cái thuyền nhỏ, chọn một chỗ tốt, sau đó dùng cây dộng xuống phá vỡ muối kết tinh rồi lại dùng giỏ tre vớt muối lên đổ vào thuyền.
Công việc cứ như vậy cho đến khi thuyền nhỏ đầy muối.
Hắn đẩy thuyền vào bờ, lúc này có những người phụ nữ tới chuyển muối tới nơi tập kết.
Vị thiếu niên lau mồ hôi trên người, nhận mười cái vỏ sò.
Thấy Tôn Kỳ vẫn đứng trên bò, hắn cười hỏi:
“Khách quan chưa đi sao?”
“Nhìn các ngươi làm cảm thấy rất hay.”
“Ha, ha… cái này thì đúng rồi! ngài xem, ta chỉ làm mấy tiếng đã đủ tiền ăn cả ngày.” vừa nói hắn vừa xòe ra nắm vỏ sò.
“Cuộc sống ở đây dễ dàng hơn nhiều những nơi khác, nếu ngài đã có con có thể cân nhắc chuyển tới làng làm việc.”
“Ngươi không sợ ta cướp nghề sao?” Tôn Kỳ cười đùa hỏi.
“Không sợ! người ta nói Hồng Hạc Hồ là Thần Tích có vô cùng vô tận muối, mỗi khi cạn muối, Thần sẽ phái hồng hạc mang muối xuống.
Nhà ta thật ra cũng mới chuyển tới đây ba đời.
Cả làng đều rất hoan nghênh người mới đến.”
Tôn Kỳ nghe mà xúc động trong lòng, đây rõ ràng tuyệt tự khiến cho làng không thể không mời thêm người mới.
“Được! ta sẽ cân nhắc.” Tôn Kỳ mỉm cười gật đầu.
“Vị khách quan này chắc ngươi vẫn chưa ăn gì? đi, tới nhà ta ăn.” vị thiếu niên không những hiếu khách mà còn vô cùng tốt bụng.
Tôn Kỳ gật đầu không có từ chối.
Vị thiếu niên này dẫn Tôn Kỳ ra chợ, hắn mua một mớ rau đắng, một con cá khô, một mớ tôm nhỏ.
…
Trong nhà, người mẹ già bưng lên một nồi nước nóng hôi hổi đặt lên khúc gỗ, vị thiếu niên xuýt xoa khen thơm, bị bà tát tay một cái, mắng:
“Chờ chút!”
Vị thiếu niên tiu nghỉu.
Bà sau đó xuống bếp, cào ra từ trong đống tro mấy củ khoai.
Vậy là bữa ăn đã nấu xong.
Một nồi canh rau đắng nấu với cá khô, mỗi người một củ khoai lang, một ít tôm cho người con dâu mang bầu.
Vị thiếu niên cầm củ khoai cắn một miếng lớn không để ý bóc vỏ, sau đó lại húp chén canh sùm sụp, vô cùng ngon miệng.
Người mẹ già và cô vợ cũng ăn như gió cuốn, đói!
Tôn Kỳ cũng cầm lên củ khoai cắn một miếng, nhai nhai, nuốt xuống, đắng còn có sạn than nhưng rất ngon, rất ngon.
Hắn lại cầm lên chén canh, một hơi uống sạch, rất đắng.
“Khách quan, ngươi cũng ăn cá đi.” vị thiếu niên tay cầm con cá bẻ khúc đầu cho Tôn Kỳ.
Tôn Kỳ tiếp nhận, bỏ vào miệng nhai rốp rốp, bất chấp xương, vảy.
Ăn rất ngon miệng.
Mười mấy phút sau, bàn ăn đã bị quét sạch, vị thiếu niên vỗ bụng sung sướng, một bữa no đã đủ khiến bọn họ hạnh phúc.
Tôn Kỳ cười nói:
“Đa tạ gia đình.”
“Khách quan khách khí.” lão bà đáp lễ.
Tôn Kỳ tiếp tục:
“Ta thấy cậu này trên người có vài vết lở loét.
Ở đây ta có một bài hô hấp có thể giúp các ngươi cường thân tráng thể, coi như là tạ lễ của ta.”
Nói rồi Tôn Kỳ bắt đầu truyền dạy cho bọn họ.
Bài hô hấp này gọi là Pháp Luân Tam Pháp, gồm có: Hô Hấp, Chuyển Thể, Vĩnh Tâm.
Nhằm nâng cao thể chất và tinh thần cho con người, cũng không phải là cái gì pháp môn tu luyện.
Sau khi truyền xong, Tôn Kỳ bước ra khỏi cửa, một nhà ba người đưa tiễn, đi được mấy bước Tôn Kỳ liền biến mất.
Bọn họ liền biết Tôn Kỳ chính là Thiên Thần, vội quỳ xuống bái tạ.
Câu chuyện Thiên Thần xuất hiện giúp đỡ nhanh chóng lan ra cả làng, đồng thời Pháp Luân Tam Pháp cũng được lưu truyền, trở thành trào lưu, người người học, nhà nhà học.
Tôn Kỳ tiếp tục bỏ đi đến nơi khác.
Hắn lúc này dạo quanh Phàm giới, có hai mục đích:
Thứ nhất xem hạt giống hắn đã gieo xuống thế nào? kết quả phát hiện hạt giống vẫn tồn tại nhưng không phát triển nổi, giống như hạt đậu nảy mầm trong bụi gai bị bụi gai bóp nghẹt.
Vừa rồi cậu thiếu niên