❄Tác giả:Quyển Thành Đoàn Tử.
????Editor : Misa.
????Beta : Mon????.
Bọn họ ngồi trên chiếc ghế màu trắng, mặt đối mặt, trước mặt là một chiếc bàn ăn tinh xảo có kiểu dáng đặc biệt được thiết kế theo phong cách Châu Âu.
" Bức tranh cô đưa, tôi rất thích. "
Tô Mạch nhìn chăm chú Cố Thiên Ngôn, đôi mắt ôn nhu tựa như màu nước biển, mỉm cười nói, Cố Thiên Ngôn phát giác được Tô Mạch lúc này cùng Tô Mạch bình thường cô nhìn thấy có chút khác nhau, cụ thể là khác chỗ nào cô cũng không rõ. Tuy nhiên so với việc này, cái cô quan tâm hơn hết là Tô Mạch làm sao biết.
" Làm sao anh biết là tôi đưa ? "
" Tôi nhìn thấy cô. "
Cô cho rằng mình đã chạy rất nhanh, Cố Thiên Ngôn trầm mặt.
" Tại sao vẽ cảnh đó. "
Tô Mạch mỉm cười dịu dàng nhưng đáy mắt lại có chút nghiêm túc.
Mon: thật ra thì edit tới đoạn này mon cũng khá rối nhưng có thể hiểu là c12 hay 13 gì đó Cố Thiên Ngôn tặng cho Tô Mạch một bức tranh vẽ hắn ngồi trước giá vẽ cho nên Tô Mạch mới hỏi Cố Thiên Ngôn tại sao lại vẽ cảnh đó
" Không phải anh thích hội họa sao? "
Cố Thiên Ngôn nhìn thẳng hắn, ngữ khí đơn giản, trả lời ngắn gọn.
Tô Mạch dường như không nghĩ tới Cố Thiên Ngôn sẽ trả lời như vậy, trong lòng nao nao, nhịn không được cười ra tiếng.
" Thứ anh yêu thích thì rất nhiều nhưng chỉ duy nhất hội họa là anh không bao giờ từ bỏ."
Cố Thiên Ngôn ngữ khí rất bình tĩnh nói ra câu này, cô nhìn vào mắt Tô Mạch phảng phất như muốn xuyên thấu ánh mắt của hắn : " Giống như sinh mạng. "
Tại một giây này, trong lồng ngực Tô Mạch bắt đầu phập phồng, hắn rủ mắt xuống, trong mắt dường như bắt đầu có một cỗ lốc xoáy nồng đậm quét qua, lại chậm rãi bình tĩnh trở về .
Lúc này, Tần Thúc đưa lên Hồng Trà đã được ngâm xong, là một quản gia có hiểu biết đầy đủ, tư thái, lễ nghi đều được phát huy đến cực kì chuyên nghiệp, hoàn mỹ lại rất có ánh mắt lui về một chỗ thích hợp.
Cố Thiên Ngôn nhìn thoáng qua màu sắc của ly hồng trà liền biết tay nghề của người pha trà cũng không tệ lắm, cô có hơi chờ mong, thưởng thức một ngụm nhỏ, trên mặt không có gì thay đổi, ánh mắt lại có chút tỏa sáng.
Thưởng thức hương vị hồng trà rất lâu cô cũng không chú ý tới. Ở đối diện, ánh mắt Tô Mạch nháy mắt đã trở nên tìm tòi, nghiên cứu. Cố gia có được