❄Tác giả:Quyển Thành Đoàn Tử.
????Editor: Mon????
???? Beta : Misa ????
Tô Mạch rất thích vẽ tranh, nhưng rất ít khi vẽ trong khuôn viên trường, người khác đều biết hắn vẽ rất đẹp, lại chưa từng thấy nhiều tranh hắn vẽ, hầu hết tất cả mọi người chỉ nhìn thấy hắn vẽ tranh một lần duy nhất trong một cuộc thi vẽ tranh được tổ chức tại trường khi hắn còn là sinh viên năm nhất..
Bức tranh phong cảnh Lưu Giang nổi tiếng đã khiến không biết bao nhiêu người kinh diễm, coi như người không biết vẽ, cũng cảm thấy bức tranh kia xác thực rất xinh đẹp.
Tô gia có một phòng chuyên môn dành cho vẽ tranh, bên trong có tất cả những bức tranh do Tô Mạch vẽ, Cố Thiên Ngôn đứng ở trong đó, Tô Mạch đứng ở ngay bên người cô giới thiệu mỗi một bức tranh, ngày tháng và ý nghĩa của nó.
Cố Thiên Ngôn phát hiện những bức tranh này đều vẽ phong cảnh, không có một bức nào là chân dung.
Tô Mạch mỉm cười, nắm tay cô đi đến góc phòng ngủ phía đông nam , nơi đó có một giá vẽ bị vải trắng che kín.
Tô Mạch vén vải trắng lên, bức tranh trên giá vẽ lộ ra trước mắt hai người.
Đó là một bức chân dung của người duy nhất đang ở trong phòng vẽ tranh này.
Người trong tranh là một cô gái trẻ tuổi, trong một buổi chiều nhàn nhã, ngồi trên ghế gỗ đỏ, tư thái ưu nhã đang nhấp hồng trà trên tay, khuôn mặt nhỏ của cô không biểu lộ bất cứ cảm xúc gì, đôi mắt mèo kia trắng đen rõ ràng, nhẹ nhàng mà tùy hứng, cho người ta cảm giác cô đang trong tư thái chậm rãi hưởng thụ. Rõ ràng là một cảnh rất đơn giản, nhưng cô gái trong tranh lại toát ra mị lực rung động lòng người, khiến người khác cực kỳ kinh diễm khi nhìn vào, làm cho người ta say mê.
" Đây là bức tranh anh vẽ lại một lần nữa. "
Ngón tay Tô Mạch nhẹ nhàng vuốt ve người trong tranh, hắn nở một nụ cười nhàn nhạt, " Anh luôn cảm thấy, An An này mới là An An anh thích. " Về phần bức lần trước, đã bị hắn quay người xé nát vứt vào thùng rác, bởi vì . . . Nó rất chướng mắt, dù cho nó đến từ tay hắn.
Cố Thiên Ngôn nhìn tranh, đầu có chút ngẩng, tìm câu trả lời tốt nhất đáp lại " Cậu vẽ, đều thích. "
Tô Mạch cười xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn của cô gái , " Những lời vừa rồi của An An cũng giống như đang thổ lộ với anh vậy, quả thật khiến anh có chút bất ngờ . . . " Nhìn thấy đôi mắt trong veo, thanh tịnh như nước của cô gái, ý cười của Tô Mạch dần nhạt xuống, chính là đôi mắt này, có đôi khi khiến cho hắn không nhịn được muốn móc ra, quá mức xinh đẹp . . .
Mon: đậu xanh anh đừng làm em sợ :)))
Lại không có chút gợn