Nghe thấy lời Hứa Nhan Du nói, Tạ Hoằng Văn không khỏi sửng sốt.
Anh không thể tin nổi mà hỏi lại cô: “Em vừa nói gì?”
Hứa Nhan Du liền đi đến nắm lấy tay Tạ Hoằng Văn, sau đó nói: “Chủ tịch Tạ là bố của anh, ông ấy mới gọi điện tìm anh.
Nhưng em bảo rằng anh đang bận nên không nghe máy, ông ấy liền nói chốc nữa sẽ gọi lại.”
Tạ Hoằng Văn nghe vậy thì bắt đầu nghi ngờ, nghĩ rằng Hứa Nhan Du đã nghe phải cuộc gọi của kẻ lừa đảo.
Thế là anh liền hỏi: “Cái người tự xưng là chủ tịch Tạ kia nói mình là bố của anh?”
Hứa Nhan Du lắc đầu.
“Không phải.”
Tạ Hoằng Văn liền cảm thấy khó hiểu.
“Vậy tại sao em lại nghĩ chủ tịch Tạ kia là bố của anh?”
Nhận được câu hỏi này, Hứa Nhan Du nhất thời không nói được gì.
Cô im lặng trong giây lát, Tạ Hoằng Văn cũng cảm nhận được điểm kỳ lạ từ cô.
Anh hỏi cô: “Em có điều khó nói sao?”
Hứa Nhan Du liền gật đầu, sau đó nói: “Rất khó để giải thích lý do tại sao em biết về thân phận của anh, nhưng anh hãy tin em.
Anh thật sự là con trai của chủ tịch Tạ, năm xưa mẹ anh ôm mộng làm diễn viên nổi tiếng, bà ấy không muốn sự nghiệp bị ảnh hưởng nên sau khi sinh ra anh thì đã vứt bỏ anh.”
Nghe thấy những lời này, cơ thể Tạ Hoằng Văn cứng đờ lại.
Hứa Nhan Du thấy vậy thì vội ôm lấy anh rồi nói: “Xin lỗi, em không muốn nói chuyện này với anh.
Nhưng bây giờ tình hình không ổn, cậu chủ nhà họ Tạ qua đời, ông Tạ gọi cho anh nhất định là muốn đón anh về làm người thừa kế.”
Tạ Hoằng Văn nghe vậy thì vẫn cảm thấy khó tin, nhưng anh vẫn chọn tin tưởng lời Hứa Nhan Du nói.
Hơn nữa, nghe tin mình vẫn còn bố, mà người bố ấy bây giờ lại đi tìm mình, trong lòng anh cũng có chút dao động.
Thế nhưng, Hứa Nhan Du lại bảo: “Tuy nhiên, anh không được đi theo chủ tịch Tạ, bởi vì hiện tại rất nguy hiểm.”
“Nguy hiểm?” Tạ Hoằng Văn cảm thấy kỳ lạ, “Tại sao lại nguy hiểm?”
Hứa Nhan Du liền nói: “Cậu chủ Tạ qua đời nên bà Tạ - mẹ của cậu ta vì đau buồn dẫn đến suy sụp, đầu óc dần dần trở nên không bình thường.
Cho nên nếu anh trở lại nhà họ Tạ thì rất nguy hiểm, bởi vì bà ta sẽ làm hại anh.
Hơn nữa…”
Nói đến đây, Hứa Nhan Du ôm chặt lấy Tạ Hoằng Văn, sau đó nghẹn ngào nói: “Chủ tịch Tạ sẽ không đứng về phía anh.
Đứa con trai ông ấy nuôi mười bảy năm vừa mới mất, cho nên bây giờ ông ấy sẽ không thể dành tình yêu thương cho anh ngay được.
Ông ấy đón anh về… chỉ là vì muốn anh thừa kế sản nghiệp nhà họ Tạ thôi.”
Nghe đến đây, trong lòng Tạ Hoằng Văn không khỏi nhói lên một cơn.
Hứa Nhan Du lại dịu dàng bảo: “Anh nghe lời em, được không? Bây giờ thật sự không thể về nhà họ Tạ được, thật đấy!”
Cô biết Tạ Hoằng Văn từ nhỏ đã không được yêu thương, không có người thân bên cạnh.
Bây giờ bố của anh lại xuất hiện, trong lòng anh nhất định sẽ mong muốn được đoàn tụ với ông ấy.
Thế nhưng, nhà họ Tạ quá nguy hiểm, cho nên hiện tại cô chưa thể để anh quay lại đó được.
Cô muốn tìm cách khuyên nhủ, thuyết phục anh.
Nhưng vốn nghĩ việc khuyên nhủ sẽ khó khăn một chút, vậy mà không ngờ rằng lúc này, anh lại nói với cô:
“Được.
Anh nghe theo em.”
Hứa Nhan Du nghe thấy vậy thì ngây người, có chút không tin được.
Cô mới chỉ nói vài câu, vậy mà đã thuyết phục được anh rồi sao?
Cô đang cảm thấy kinh ngạc thì bỗng nhiên, Tạ Hoằng Văn lại cúi đầu hôn cô, sau đó ghé vào tai cô rồi thủ thỉ: “Chỉ cần em ở bên cạnh anh thì chuyện gì anh cũng nghe theo em.”
Chỉ cần em ở bên cạnh anh…
Thì chuyện gì anh cũng nghe theo em.
Hứa Nhan Du nghe câu nói này thì lại không kìm được mà nở nụ cười hạnh phúc.
Đến tối.
Chủ tịch Tạ quả thật đã gọi điện lại, mà người nghe máy là Tạ Hoằng Văn.
Hứa Nhan Du nhận ra rằng khi nghe giọng chủ tịch Tạ, Tạ Hoằng Văn có chút căng thẳng.
Ông ấy là bố của anh, là người bố mà mười chín năm nay anh chưa từng gặp mặt.
Vì vậy, anh đương nhiên không khỏi có chút bồn chồn, hồi hộp.
Đến khi nghe điện thoại xong, Tạ Hoằng Văn liền đi đến bên cạnh Hứa Nhan Du rồi bảo: “Ông ấy chưa nói rằng anh là con trai của ông ấy.
Ông ấy chỉ hẹn anh ngày mai đến nhà hàng Tây, là nhà hàng lần trước chúng ta đã từng đi ăn.
Ông ấy nói muốn gặp mặt anh để nói chuyện.”
Hứa Nhan Du nghe vậy thì gật đầu, sau đó liền giục Tạ Hoằng Văn đi tắm.
Tạ Hoằng Văn liền vui vẻ lấy quần áo, sau đó chạy đến hôn cô một cái rồi mới đi vào nhà tắm.
Hứa Nhan