Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan

Tiểu Thanh Mai, Quá Mạnh Mẽ (32)


trước sau

Thích Hà nhíu mi.


Cô ngốc kia, làm sao bây giờ vẫn chưa về nhà?


Có phải trên đường xảy ra chuyện gì?


Trái lo phải nghĩ, Thích Hà quyết định ra ngoài tìm người.


Tuy rằng cô ngốc Vân Phồn Tinh kia rất mạnh, nhưng mà đầu óc lại không hoạt động tốt được, hơn nữa lớn lên xinh đẹp như vậy, nếu không may gặp phải phường đầu trộm đuôi cướp, sợ là sẽ mắc mưu.


Thích Hà tìm một đường từ nhà đến trường học, cuối cùng cũng tìm thấy Phồn Tinh co lại thành một đoàn ngồi trong góc hẻo lánh.


" Cô ngốc ?"


Phồn Tinh ủy khuất hơi ngước khuôn mặt, đôi mắt chớp chớp ra ánh nước, Thích Hà chưa bao giờ thấy bộ dạng này của cô, yếu ớt hô một tiếng đau.


Đau?


Chỗ nào đau?


Thích Hà nâng Phồn Tinh đứng dậy, kiểm tra từ trên xuống dưới một, không nhìn thấy vết thương nào.


Thiếu nữ sờ sờ bụng, mềm nhũn dựa vào ngực Thích Hà, " Thích Hà, ta đau bụng. " Thật đau thật đau, so với lúc trước cô bẻ tay đào đường hầm còn đau hơn.


Thích Hà phát hiện, mình vậy mà --


Lập tức hiểu ra.


Cũng không phải hắn đáng khinh được không?


Hắn là... Được rồi, lúc trước xem sách đồi trụy, học được.


Con gái nói đau bụng, bình thường là vì nguyên nhân này


Thích Hà ngồi xổm xuống, " Cậu lên đi, tôi cõng cậu về."


Cũng là, hắn và cô ngốc ở cùng nhau như vậy, còn thật sự chưa thấy Vân Phồn Tinh có kỳ sinh lý. Có lẽ bởi vì cô ngây ngây ngốc ngốc giống như một đứa trẻ, cho nên hắn hoàn toàn không nghĩ đến cô cũng có kỳ sinh lý.


Phồn Tinh nằm bò trên lưng Thích Hà.


Giống như con gấu nhỏ đang nằm sấp, hai cánh tay trắng mềm ôm cổ Thích Hà.


Nằm sấp một hồi sau, mới phát hiện đã trở lại bình thường.


Thích Hà ngửi được mùi cay điều thoang thoảng quanh đây, " Cô ngốc, cậu đừng nói với tôi cậu vừa mới ăn cay điều? "


" Ăn. " Cô đau, cho nên nhịn không được cắn thêm mấy miếng tự an ủi chính mình.


" Sau này lúc đau bụng, không được ăn. "


" Vì sao? " Lão đại tỏ vẻ không hiểu.


Thích Hà :...


Rất được, vấn đề này hỏi thật sự rất hay!


Hắn trong thời gian ngắn, thật sự không biết nên trả lời như thế nào.


Hai má Thích Hà đỏ ửng lên, này mẹ hắn... Nên giải thích như thế nào?


Qua mấy phút, lão đại lại đặt câu hỏi :" Vì sao lại không được ăn? "


Thích Hà nhận mệnh thở dài một hơi.


Mẹ nó!


Đối mặt với đồ ngốc, hắn còn ngượng ngùng cái gì!


Không phải cũng chỉ là giải thích cho con gái thế nào là kỳ sinh lý, vấn đề ăn kiêng trong kỳ sinh lý, cùng với các chú ý trong kỳ sinh lý sao?


Ngươi cho rằng hắn sẽ bởi vì vấn đề này mà xấu hổ muốn chết sao?


Không, cũng không có!


Thích Hà từng câu từng chữ giải thích cho Phồn Tinh, nói xong còn cảm thấy tự hào. Chính

là loại kia nắm giữ tri thức, sau đó dạy cho một học sinh hoàn toàn không biết gì cả, mà học sinh này lại đặc biệt chăm chỉ học tập, ngươi nói cái gì cô đều gật đầu...


Loại cảm giác thành tựu này, chậc chậc, tự hào!


" Ah. " Phồn Tinh nghiêm trang gật đầu, một bộ dáng rất là nghiêm túc.


Thích Hà trong lòng yên tâm.


Nhưng mà rất nhanh, hắn không thể yên tâm lên được.


Mua băng vệ sinh xong, lão đại tỏ vẻ không dùng.


Thích Hà :...


Làm một nam sinh lớp mười một trẻ tuổi, Thích Hà cũng không biết, tại sao mình lại trải qua loại chuyện xấu hổ này?


Dù sao... Rất đau khổ.


Người ngoài khó có thể tưởng tượng loại đau khổ này.


Nấu nước nóng, ngâm đường đỏ, thuận tiện mua mấy cái túi ấm chườm bụng.


Chờ Phồn Tinh ngủ xong, mới mệt mỏi trở về phòng.


Sưu Thần Hào đau lòng muốn chết!


Nhìn đi! Nhìn đi! Nó liền biết cái này là đang cưỡng ép mà, Chiến Thần đại nhân bị cưỡng ép thành bộ dạng gì rồi.


Loại chuyện hầu hạ người khác này, lại có thể làm một cách thành thục đến như vậy...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện