Nhân Vật Phản Diện Thật Ngoan

Tiểu Thanh Mai, Quá Mạnh Mẽ (33)


trước sau

[Ngươi, thích Thích Hà sao? ] Sưu Thần Hào cẩn thận hỏi Phồn Tinh.


Trăm ngàn đừng thích nha!


Nếu cô dám có loại ý nghĩ không an phận với Chiến Thần đại nhân, nó nhất định phải báo lên trên.


Chiến Thần đại nhân độc nhất vô nhị, không phải người bình thường có thể vấy bẩn!


" Thích? " Phồn Tinh đặt tay trên bụng, nằm đặc biệt quy củ. Thích Hà nói, mấy ngày nay phải ngủ thành thật một chút, nếu không thì, sẽ... Rớt?


Chẹp, hình như rớt bên cạnh?


Sưu Thần Hào còn cho rằng, cô sẽ hỏi lại một câu, thích là cái gì?


Kết quả lão đại đặc biệt chém đinh chặt sắt đáp lại:" Không thích. "


Sưu Thần Hào :[...] Chiến Thần đại nhân của ta cũng đã vì ngươi làm đến như vậy, ngươi lại không thích người??


Tâm tình Sưu Thần Hào lúc ấy, giống hệt như bị chó cắn.


Quả thật quá phận!


Thích Hà như vậy, cô lại có thể không chút do dự nói không thích, còn có lương tâm sao? Cô là muốn lên trời sao?


Phồn Tinh đầu có chút phát đau.


Trong đầu tựa hồ có thanh âm đang cảnh cáo cô.


Phồn Tinh không tự chủ nói ra:" Không thể thích người khác, thích... Sẽ chết... "


Ừ, thích người khác, liền sẽ chết!


Ý thức trong đầu càng ngày càng mạnh lại càng rõ ràng, cuối cùng hình thành một câu như vậy.


Sưu Thần Hào không hiểu:[...]


Là có ý gì?


Mà thôi, nếu đã không nghĩ ra thì không nghĩ nữa, dù sao nó chỉ cần một câu thôi, chính là không thích.


Ngân Phồn Tinh không thích Chiến Thần đại nhân.


*
Cuối kỳ thi thử lớp mười một, cả lớp tổ chức một lần tụ tập chơi bời.


Dù sao cũng là sau kỳ nghỉ hè, sáu tháng cuối cùng của cấp ba, một lần dự thi quyết định vận mệnh của đời người.


Vì thế quyết định lớp mười một làm càn một lần, sáu tháng cuối cùng chuyên tâm học tập, quyết chiến một lần.


Đầu tiên là đến khách sạn ăn cơm, sau đó chuyển qua đi KTV.


Lớp học hơn sáu mươi người, ngồi ở năm lô ghế, nam sinh ba hàng ghế, nữ sinh hai hàng.


Lão đại ngồi ở trong góc, tròng mắt nhanh như chớp đảo quanh, tò mò nhìn người khác ca hát nhảy múa.


Vừa nghe vừa nhìn, cảm giác hoa mắt, bắt đầu dựa lưng vào tường, một bộ biếng nhác, nghe người khác hát. Tư thế kia, phảng phất như đang nói, hát đi, đại gia ta nghe đây.


Cô mặc một thân váy lolita phồng, lúc dựa người vào tường, váy bị kéo lên.


Lộ ra hai cái đùi trắng nõn, nhìn lên nửa là không thấy gì.


Nhưng mà cố tình là loại cảm giác bí ẩn này, làm cho người ta mơ màng tưởng tượng.


Trong lô ghế của nam sinh.


Thích Hà ngồi cùng đám hồ bằng

cẩu hữu lúc trước vừa vào trung học tương đối cà lơ phất phơ kết giao bạn bè.


Vốn mọi người ai cũng không phải loại tốt đẹp gì, kết quả Thích Hà giữa đường chuyển đi chính đạo, dần dần ít liên lạc. Hiện tại tùy tiện kề vai sát cánh ngồi cùng một chỗ như vậy, Thích Hà thật sự có chút không thích ứng.


Hát một lúc sau, vài nam sinh trong lô ghê cảm thấy nhàm chán.


Vì thế có người bắt đầu vụng trộm nói :" Hát hò thật chẳng có gì thú vị, bằng không, tao cho chúng mày xem cái này còn thú vị hơn?"


Những người khác nhất thời nổi lên hứng thú:" Cái gì thú vị? Mày đừng có vòng vo, nói nhanh lên! "


" Tao dạo gần đây có đổi một bạn gái. "


Thích Hà không biết vì cái gì, cảm giác có chút ghen tị. Nhìn đi, người ta dùng từ, là đổi bạn gái, chứ không phải có bạn gái.


Chậc, Vân Phồn Tinh cô ngốc kia, làm hắn chậm trễ vấn đề quan trọng đời người!


" Rất là nhiệt tình mạnh bạo nha! Còn quay video nữa, đến, cho chúng mày cùng xem. Đừng bỏ lỡ, đảm bảo chúng mày mở mang tầm mắt! " Nói xong, liền lấy điện thoại ra...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện