định bằng một cây trâm, một nửa thì xoã ra. Thiên Tư thì vẫn như cũ, trên môi luôn luôn treo nụ cười mị hoặc, xinh đẹp, một thân hồng y đỏ rực thu hút sự chú ý của người khác. Tiêu Viễn như thường, một thân bạch y, tay cầm kiếm vô cùng nghiêm chỉnh. Cả ba người cùng đến Lam Sơn các. Tiểu nhị thấy họ, vô cùng cung kính cúi người dẫn ba người lên phòng tốt nhất.
Trên đường đi lên phòng, Thiên Tư luôn cười, nàng ấy là người có vẻ đẹp không kém Tôn Ngưng Tâm chút nào, chỉ là vẻ đẹp của hai người khác nhau thôi. Nàng ấy thuộc dạng vừa nhìn đã khiến cho người khác kinh diễm, động lòng còn nàng thì vừa nhìn cho người ta cảm giác nhẹ nhàng, thoải mái có điều hôm nay nàng không mặc lục y mà mặc hắc y nên giảm đi chút nhẹ nhàng thoải mái, ngược lại lại mang một chút lạnh nhạt, nhưng như vậy cũng đủ thu hút rồi. Thêm cả Tiêu Viễn ngũ quan như ngọc vào nữa, cái tổ hợp ba người khiến người khác chỉ có thể ngước mắt nhìn.
Tôn Minh Kỳ và Tôn Minh Lãnh cũng bị động tĩnh thu hút, họ ngước mắt lên nhìn theo hướng đó liền kinh ngạc. Hai huynh đệ liếc nhau, đó không phải là muội muội nhà họ à?
"Đại ca, A Ngưng vậy mà cũng đến đây?"
Tôn Minh Kỳ suy nghĩ một chút rồi nói: "Có lẽ muội ấy đến đây vì thiên diệp?"
Tôn Minh Lãnh gật gật đầu.
Nhưng hai người này đã đoán sai rồi, nàng đến đây là để chơi, để xem nam chính mất tiền, ha ha, thật ra từ lần đầu gặp nam chính thì hắn đã khiến cho nàng không có chút hảo cảm nào. Hừ hừ, lần này nàng phải làm cho tên Hàn Phong đó lỗ vốn!
Tiểu nhị cung kính đưa ba người vào phòng rồi đóng cửa lại, chưa không gian cho ba người.
Tôn Ngưng Tâm đưa mắt nhìn một lượt xuống dưới lầu qua cửa sổ, nàng thấy hai bóng người rất quen thuộc, nheo mắt lại. Đó không phải đại ca và nhị ca của nàng à?
"Hồn." Nàng kêu một tiếng.
Từ đâu đó trên không trung à nhầm là nóc nhà sà xuống một cục đen sì, không không, là một người vận hắc y, ngũ quan nghiêm chỉnh nói: "Có, tiểu thư có gì phân phó?"
"Ngươi xuống dưới gọi đại ca và nhị ca ta vào đây."
Hồn không nói một lời đi xuống lầu, bất chấp tất cả kéo hai vị nào đó lên.
Tôn Minh Kỳ, Tôn Minh Lãnh: "...."
Thế là trong phòng, năm người nhìn nhau không nói gì, yên lặng uống trà. Tôn Ngưng Tâm cười cười rót trà cho mọi người, nàng nói: "Đại ca, nhị ca đây là Thiên Tư, là bằng hữu của muội."
Tôn Minh Kỳ gật đầu, mỉm cười với Thiên Tư: "Chào Thiên cô nương, thời gian qua phiền cô nương đã chăm sóc cho muội muội nhà ta rồi."
Thiên Tư cười phong tình vạn chủng: "Đâu