Chu Hoa nghe như sét đánh ngang tai, không kiềm chế được mà lao đến đấm thùm thụp vào ngực Phương Quốc Vinh, vừa gào vừa khóc lóc không ngừng.“Phương Quốc Vinh, ông bị điên rồi à, sao lại để cho một tên y tá phẫu thuật cho Bình Bình chứ? Nhỡ nó có mệnh hệ gì thì sao? Trời ơi, con gái tôi.”“Tôi cũng không muốn như vậy đâu nhưng biết làm thế nào bây giờ, bà nghĩ xem. Cả cái bệnh viện lớn nhường này mà chẳng một bác sĩ nào dám đứng ra nhận phẫu thuật cho con bé cả!”, Phương Quốc Vinh đau khổ ôm đầu. Người làm cha như ông ta cũng không thể giương mắt nhìn con mình cứ thế mà chết được, đánh cược với số phận là điều nên làm.Bác sĩ Hàn nhìn thấy cảnh tượng khó xử như vậy chưa biết phải xử sự thế nào thì cửa phòng phẫu thuật bật mở. Thiệu Tuyên vẫn còn đội mũ, mặc áo phẫu thuật điềm nhiên bước ra, anh đưa mắt nhìn Phương Quốc Vinh gật đầu.“Phương tiểu thư đã tạm thời qua cơn nguy kịch rồi! Người nhà có thể vào thăm một chút trước khi chuyển sang phòng hồi sức”Chu Hoa nhìn Thiệu Tuyên đầy nghi ngờ rồi nôn nóng rảo bước vào bên trong. Bà ta vừa nhìn thấy Phương Bình một thân đầy kim bạc nằm im lìm giữa phòng phẫu thuật liền trợn tròn mắt, phẫn nộ quát lên.“Tên khốn giả dạng thần y này, cậu làm gì con gái tôi vậy? Mau rút mấy cây kim chết tiệt này ra ngay đi! Sao lại khiến cho con bé chịu đau đớn dường này. Bình Bình ơi, con có nghe mẹ không?”, Chu Hoa bất chấp việc con gái bị thương nặng cứ lay lay vai Bình Bình không ngừng.“Bà làm gì thế, đừng rung lắc con bé nữa, nó đang bị thương rất nặng!”, Phương Quốc Vinh nhanh chóng kéo tay Chu Hoa. Ông ta cũng không biết Thiệu Tuyên rốt cục đã chữa khỏi cho Bình Bình chưa nên im lặng để mặc cho vợ mình làm trời làm đất.Thiệu Tuyên còn chưa kịp lên tiếng thì Trưởng khoa Trương trong khi phẫu thuật chẳng thấy mặt mũi đâu, bây giờ lại bất thình lình xuất hiện trước cửa phòng, ngay lập tức xum xoe để tranh công. Nhìn thấy Chu Hoa làm ầm ĩ, chửi bới Thiệu Tuyên thì cũng hùa theo sỉ vả anh một trận cho sướng miệng.“Thiệu Tuyên, tôi biết ngay cậu chính là một tên lừa đảo mà, còn sớm ra vẻ mình là thần y cao siêu cứu nhân độ thế gì chứ. Làm cho Phương tiểu thư thành ra thế này! Mau cút đi cho khuất mắt tôi. Một y tá quèn mà mơ mộng hão huyền mình có thể thay thế bác sĩ chính hay sao chứ?”Nói đoạn, Trưởng khoa Trương vì muốn lấy lòng Chu Hoa mà không ngại ngần đến gần Phương Bình rút một cây kim bạc ra.“Trưởng khoa Trương ngừng tay lại ngay đi, ông không được rút kim bạc ra, kim bạc này giúp cho mạch máu của bệnh nhân được lưu thông, không còn bị tắc nghẽn nữa. Phổi của Phương Bình hiện nay rất yếu, nếu như để