Nhưng, cô đúng là chết chắc rồi, chết trong tay gã đàn ông thối tha kia!
Lăng Vũ Hi lá gan thỏ đế, thừa dịp mọi người ở vũ hội lại bắt đầu khiêu vũ lại, cách hắn thật xa. Lăng Vũ Hi cô cũng chưa bị doạ đến mức phát ngốc, bây giờ không trốn, còn chờ đến khi nào? Còn không chạy cho nhanh?!
Nói thì chậm nhưng sự việc xảy ra quá nhanh, dù cho trời có sập xuống, cô cũng tuyệt đối sẽ không bao giờ lại ngoan ngoãn nghe lời anh ta!
Điệu nhảy vừa nãy, đã làm cho cô liên tục bị nội thương. Cô không trốn, sợ là sẽ bị thiên hạ phỉ nhổ!
“Chết tiệt, Lăng Vũ Hi!” Úy Trì Thác Dã hét lớn. Chết tiệt, cô nàng ngu ngốc kia, lại dám chạy trốn khỏi anh! Đáng tiếc bởi vì tiếng nhạc trong vũ hội quá to, nên tiếng gào thét của anh hoàn toàn không có tác dụng gì.
Chết tiệt! Cô lại dám coi thường anh!
Lửa giận trong nháy mắt bùng lên, Úy Trì Thác Dã không chút do dự đuổi theo!
“Thác Dã!” Phía sau, tiếng Giang Tuyết Nhi hét lớn, nhưng Úy Trì Thác Dã đã hoàn toàn không hề để tâm.
Từ cửa bên đại sảnh huyên náo của vũ hội đi ra, Lăng Vũ Hi một mực chọn những nơi kín đáo thục mạng chạy đến.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Tầng dưới chắc chắn đã bị Đại Ny, Tiểu Ny cho người chốt chặn, không thể đi xuống, chỉ có thể chạy lên trên!
Theo bản năng cô vẫn cầm theo thẻ phòng tổng thống, cắm đầu chạy về phía cầu thang, quay đầu nhìn lại!
Gã đàn ông thối kia vẫn đang đuổi theo phía sau!
“Lăng Vũ Hi, em đứng lại đó cho tôi!” Nghe xem, thậm chí vẫn còn muốn đe dọa cô!
Hừ, bà đây không đứng lại đó!
Shit! Úy Trì Thác Dã đuổi theo phía sau. Cô gái này chán sống rồi phải không! Lại dám bất chấp không để ý đến anh, anh càng gọi cô chạy càng nhanh!
Nhìn cô chạy như điên lên cầu thang, Úy Trì Thác Dã liền lộn đầu trở lại, chạy vào thang máy. Lăng Vũ Hi, tốt nhất là cầu nguyện để đừng bị anh bắt được!
Phù phù phù phù…
Lăng Vũ Hi vừa leo lên cầu thang, vừa thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại phía sau. Còn may, cái gã biến thái chết tiệt kia không có bám theo!
Nhưng mà, thật khó thở nha. Ai phát minh ra cầu thang, chân muốn đứt thành từng khúc rồi!
Một bậc, hai bậc, ba bậc… Bốn mươi tám bậc…
Hộc hộc hộc…
Chóng mặt muốn ngất! Trên đầu đã thấy xuất hiện toàn sao, thậm chí hai chân cô cũng đang run lẩy bẩy, sắp chết rồi! Quả thực là sống không nổi mà!
Ngay vào lúc cô thấy trời đất sắp quay cuồng, thì thấp thoáng thấy được điểm cuối cùng của cầu thang, trước mặt bừng lên một bình minh tươi sáng, nước mắt bắt đầu viền quanh. Cuối cùng cô cũng hiểu được ý nghĩa của nụ cười, thật là cảm động nha…
Cô được cứu rồi sao?
“Lăng Vũ Hi!” Bỗng nhiên, một tiếng gầm đinh tai nhức óc, lại làm cho nước mắt trong mắt cô đột ngột trào ra!
Ôi má ơi, cô không hoa mắt đó chứ? Gã biến thái chết tiệt kia đang đứng trên đầu cầu thang, hai tay khoanh trước ngực, dáng vẻ hung thần ác sát!
Cô hoàn toàn không kịp phản ứng, trong đầu chỉ thấy toàn là ánh sao, bỗng chốc, hai chân chổng vó lên trời!
“Hả! Anh…” Làm sao?!
“Tôi? Trong mắt em còn có tôi sao?” Ngay vào lúc cô sắp ngã xuống thì Úy Trì Thác Dã đã nhanh chóng đỡ lấy thân thể cô, “Lăng Vũ Hi, em dám giả chết thử xem!”
Hu hu hu, sao cô xui xẻo thế này! Lăng Vũ Hi hít sâu một hơi. Người đàn ông này vì sao lại bám dai như đỉa thế chứ? Vừa nãy lúc ở hội trường, cô đã bị anh ta chỉnh cho thê thảm. Lẽ nào anh ta còn không có