“Trừ khi tôi chết!” Anh căm tức trừng mắt. Cô muốn cùng người khác như hình với bóng, trừ khi anh chết!
“Á!” Lăng Vũ Hi đột nhiên bị anh dùng ánh mắt độc ác trợn trừng, liền ngớ ra.
Đinh!
Tầng 25, cửa thang máy mở ra. Úy Trì Thác Dã vẻ mặt lạnh lùng, không nói tiếng nào bồng cô ra khỏi thang máy.
Cửa phòng tổng thống, ở ngay trước mặt! Bốn nhân viên phục vụ phòng đang đứng chờ trước cửa.
Lăng Vũ Hi thấy thế, hít sâu một hơi. Chết tiệt, anh ta sẽ không thật sự muốn tới cái phòng tổng thống chó chết đó hưởng một đêm lãng mạn chứ!
Úy Trì Thác Dã hoàn toàn không quan tâm Lăng Vũ Hi đang ra sức giãy dụa, rút tấm thẻ phòng trong tay cô ra, nhìn qua người phục vụ phòng nói, “Mở cửa!”
Người phục vụ nhìn thấy thẻ phòng lập tức nghe theo. Tuy rằng, bọn họ đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn đôi nam nữ trước mặt, nhưng chuyện của khách hàng, bọn họ cũng không dám lắm lời.
“Này! Đồ chết tiệt, thả tôi ra!” Lăng Vũ Hi dùng chất giọng vịt đực gào lên!
“Thưa quý ngài, phu nhân, chào mừng ông bà đến ở tại phòng tổng thống của khách sạn ‘Nguyệt Cẩm’.” Người phục vụ cung kính nói, cạch một tiếng, cửa phòng xa hoa mở ra.
Úy Trì Thác Dã gật đầu, nhanh chóng bồng Lăng Vũ Hi đi vào bên trong, áp sát vào bên tai cô thì thầm lẩm bẩm, “Trật tự đi, em muốn bị mọi người chế giễu sao?”
“Quý ngài, phu nhân, xin hỏi còn cần gì nữa không?” Người phục vụ nhiệt tình tiến lên.
“Tôi không phải vợ anh ta!” Lăng Vũ Hi hét lên.
Câu nói đó của cô thu hút ánh mắt tò mò của đám người phục vụ. Cùng lúc hướng về phía bọn họ, vẻ mặt của cô giống như muốn nói, làm vợ người đàn ông này là một chuyện vô cùng nhục nhã.
Úy Trì Thác Dã cười lạnh một tiếng, trên trán mơ hồ hiện ba vạch đen thui, “Đương nhiên, cô còn chưa đủ tư cách làm vợ tôi!”
“A!” Nhóm nhân viên phục vụ cứng đờ tại chỗ, bốn mặt nhìn nhau.
Những lời này, cứ như vậy đột ngột xoáy vào tim Lăng Vũ Hi, nổ ầm một tiếng, chấn động khiến cô gần như chết lặng. Không đủ tư cách làm vợ anh ta!
“Chúng tôi không cần gì nữa, các cậu ra ngoài hết đi.” Úy Trì Thác Dã lạnh lùng nói.
Người phục vụ lên tiếng trả lời rồi đi ra ngoài cửa, chu đáo đóng cửa lại giúp hai người.
Trong phòng yên tĩnh, im lặng đến mức gần như có thể nghe thấy tiếng của cây kim rơi xuống đất. Nhưng chỉ là gần như mà thôi, bởi vì cho dù cây kim có rơi xuống đất, cũng sẽ rơi trên thảm. Trong phòng tổng thống ánh đèn sáng trưng, nội thất sang trọng. Nhưng hai người trong phòng đã không còn tâm trạng để thưởng thức chúng!
“Sao rồi? Câm rồi hả? Còn đang cảm thấy thất vọng vì không đủ tư cách làm vợ tôi?” Úy Trì Thác Dã bồng Lăng Vũ Hi đi vào phòng ngủ, vừa giang tay ném cô lên giường lớn, vừa châm chọc.
“A!” Cô thở phào một hơi, xoa xoa cơ thể đau nhức của mình, “Đồ trứng thúi chết tiệt, tôi cũng không thèm làm vợ của anh!” Cô gầm lên. Cô thừa nhận, trong một khoảnh khắc, cô đã rất thất vọng, có lẽ còn hơn cả thất vọng một chút, nhưng điều đó không có nghĩa là cô rất muốn làm vợ anh ta. Cô chỉ muốn rời khỏi anh ta!
“Mặc kệ em có thèm hay không. Người mà tôi chọn làm vợ không thể là em!” Chẳng biết tại sao, nghe câu đó của cô đã chọc giận anh. Cô vậy mà không thèm làm vợ anh. Được lắm, anh cũng không có ý định này! Cho đến bây giờ, người trong lòng anh chọn làm vợ, chỉ có duy nhất một mình Tuyết Nhi!
Trái tim cô đột nhiên bị siết chặt, “Đã