"Hừ! Cô nghĩ hắn sẽ không quan tâm đứa nhỏ trong bụng cô sao? Tôi nói cho cô biết, Lăng Vũ Hi, cô là người phụ nữ đầu tiên hắn cho phép mang thai con hắn, mặc kệ dung mạo cô ra sao.
Ngay cả khi tôi không muốn thừa nhận điều đó, nhưng cô vẫn là người vô cùng…" Bỗng dưng, ánh mắt cô ta trở nên lạnh lẽo, khiến Lăng Vũ Hi lạnh toát sống lưng, "May mắn!" Hai chữ này được rít qua kẻ răng cô ta, nhưng ánh mắt đều là vẻ không cam lòng, oán hận, hay chăng quá nhiều cảm xúc phức tạp.
"Hả?" Trong lòng Lăng Vũ Hi thấy sợ hãi.
Vì sao ánh mắt cô gái này lại như vậy… đầy đố kỵ?
Khó trách, hôm đó sau khi bác sĩ Vương đem chén thuốc bưng đi.
Gã xấu xa lập tức yêu cầu cô xuất viện.
Lúc đó cô còn không hiểu, giờ phút này, cô mới hiểu.
Hóa ra, gã xấu xa sợ cô…
Trong lòng bỗng thấy cảm động.
Lúc này, cô mới nhận ra rằng mình muốn gặp gã xấu xa đến vậy, muốn gặp ngay lập tức!
Bỗng nhiên, ngoài cửa có vài người đàn ông chạy vào hét lớn, "Hình như sắp đuổi tới rồi, chúng ta phải đi thôi!"
"Nhanh thế? Trói cô ta đem lên máy bay, nhớ kỹ, bay ra khỏi biên giới thì ném cô ta xuống!"
Người phụ nữ lạnh lùng ra lệnh, cười nham hiểm khát máu!
"Vâng!" Người đàn ông nhanh chóng bước đến bên người Lăng Vũ Hi, mặc cho cô chống cự liền kéo cô ra ngoài.
"Này… Thả ra… Các người thả tôi ra…"
Cô la hét, giãy dụa, nhưng không tạo chút tác dụng gì, giống như một khối thịt bị bọn họ khiên lên trực thăng…
Lạy chúa, xin chúa phù hộ cho cô ấy, và đứa con chưa chào đời của cô ấy!
Ra khỏi ngôi nhà gỗ bỏ hoang, là một khu rừng rậm.
Mấy gã đàn ông to lớn nâng Lăng Vũ Hi lên, vội vàng chạy về phía đỉnh núi.
Máy bay trực thăng của bọn họ vẫn đang đậu ở đó.
Còn người phụ nữ hiểm độc kia, thì vội vàng đi theo phía sau, thỉnh thoảng vẫn quay đầu lại quan sát chuyển động trong khu rừng rậm.
Mơ hồ trên khoảng không phía sau khu rừng, nghe thấy tiếng động cơ máy bay trực thăng vang lên.
Trái tim ả ta bắt đầu đập dữ dội.
Một mặt lo lắng trận nổi giận lôi đình của Úy Trì Thác Dã, mặt khác lại mơ hồ cảm thấy kích động, đã nhiều năm rồi…
Đợi đến khi bọn chúng lên tới đỉnh núi, quả nhiên phía sau xuất hiện vài chiếc trực thăng đuổi theo!
"Nhanh lên đem cô ta lên máy bay!" Người phụ nữ vội vã hét lên.
Gã đàn ông mở cửa trực thăng ra, phi công đã đợi bên trong, mặc kệ Lăng Vũ Hi giãy dụa, bọn họ nhanh gọn nhét Lăng Vũ Hi vào trong cabin!
"Thả tôi ra——" Lăng Vũ Hi rống giận hét khàn cổ họng.
Cô nghe thấy, tiếng động cơ máy bay ầm ầm, là anh phải không? Là gã xấu xa đó phải không? Trái tim nhói đau quặn thắt chỉ với một ý nghĩ duy nhất, anh đã đến rồi sao?
Gần như cùng lúc, chiếc máy bay đuổi theo nhanh chóng đáp xuống đỉnh núi, Úy Trì Thác Dã nổi giận đùng đùng từ trên trực thăng nhảy xuống! Khuôn mặt căng thẳng, sắc mặt xanh mét, một vãi gã đàn ông lực lưỡng đi theo phía sau!
"Chết tiệt! Thả cô ấy ra!" Giọng nói này, xuyên qua bầu trời, vang vọng toàn bộ núi rừng, cho thấy anh tức giận đến mức độ nào!
Giống như một con mãnh thú, anh lao qua, thậm chí không dám thở, sợ chỉ một chút lơ là, Lăng Vũ Hi sẽ lại biến mất trước mắt anh!
Anh không ngờ