Tên truyện: Nhặt được một chàng A
Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu
Editor: SacFructose
Chương 8:
Thực nghiệm sắp bắt đầu rồi, Trình Minh còn ở đó khen: “Người yêu lý tưởng của toàn Omega trong công ty có khác, giỏi quá trời quá đất,” Trình Minh đá chân ghế dựa của Đường Trụ một chút: “Phải không Đường Đường?”
Đường Trụ cầm lấy bảng số liệu: “Vâng vâng.”
Trình Minh thật sự trầm mê loại sảng kịch hào môn này, buổi chiều từ khi bắt đầu thực nghiệm đến khi kết thúc thực nghiệm, cậu cứ luôn miệng chưa đã thèm mà tấm tắc suốt.
Thực nghiệm buổi chiều rất nhanh, cũng chỉ kéo thêm mười phút đã xong rồi.
Mọi người về văn phòng dọn dẹp đồ đạc, Đường Trụ mới cầm lấy cặp táp, ghế dựa của Trình Minh lại trượt qua đây.
“Đường Đường, có chuyện này quên nói cho cậu.”
Đường Trụ: “Cái gì?”
Trình Minh nói: “Tuần sau Phùng Kiệt sẽ trở lại.”
Tâm tình của Đường Trụ trượt thẳng xuống: “À.”
Trình Minh cười cười: “Chúng ta không thèm để ý đến hắn.”
Đường Trụ gật đầu: “Ừ.”
Trời dần tối, Đường Trụ vẫn đi tàu điện ngầm về nhà như bình thường.
Mới ra khỏi công ty, hình như cậu đã nhìn thoáng thấy gì đó.
Cậu quay đầu nhìn về hướng công ty, cửa chính có một đám người mặc tây trang màu đen, có một bóng dáng rất quen thuộc.
Những người đó rất nhanh đã đi vào công ty, biến mất không thấy.
Đường Trụ không để ý nhiều như vậy, trễ chút nữa thì tàu điện ngầm càng chen chúc.
Hôm nay Tạ Thời Tân không về nhà đúng giờ, nhưng Đường Trụ vẫn làm phần cơm cho anh.
Đại khái tầm nửa tiếng sau khi ăn xong, Tạ Thời Tân mở cửa đi vào.
Đường Trụ đang ngồi trên sô pha lập tức đứng lên: “Anh về rồi à?”
Tạ Thời Tân nhìn Đường Trụ đứng lên nghênh đón anh, còn tươi cười với anh, sửng sốt mấy giây mới gật đầu: “Ừm.”
Đường Trụ nhường đường cho anh: “Tôi nói với anh nha, miệng anh linh lắm đó, hôm nay giám đốc của tôi quả nhiên tìm tôi hỏi chuyện.”
Tạ Thời Tân vẫn thế: “Ừm.”
Đường Trụ lại hỏi: “Còn chuyện này, hôm nay có phải anh đến công ty tôi đúng không? Lúc tan tầm tôi nhìn thấy một người rất giống anh.”
Tạ Thời Tân ngẩng đầu: “Phải không?”
Đường Trụ: “Anh tới nhận phỏng vấn sao?”
Tạ Thời Tân nghĩ nghĩ: “Đúng vậy.”
Đường Trụ: “Là chức vụ gì? Là bảo vệ sao?”
Tạ Thời Tân: “Bảo vệ?”
Đường Trụ: “Tôi nhìn thấy một đám người chỗ anh đều mặc tây trang, rất giống một đám bảo vệ.”
Tạ Thời Tân: “…”
Đường Trụ xem như Tạ Thời Tân cam chịu, cậu không còn vấn đề khác, cậu chỉ bàn ăn: “Nhanh đi ăn cơm đi, đồ ăn sắp nguội rồi.”
Tạ Thời Tân liếc mắt về phía bàn ăn kia: “Sau này tôi sẽ không về trước giờ cơm, cậu không cần chừa cơm cho tôi.”
Đường Trụ mở to hai mắt: “Tại sao? Anh ăn cơm bên ngoài?”
Tạ Thời Tân nhìn vẻ mặt chờ mong của Đường Trụ, tựa như nếu anh không ăn cơm, Đường Trụ sẽ lập tức đau lòng.
Để Đường Trụ không buồn lòng, Tạ Thời Tân đành phải nói: “Không có ăn.”
Quả nhiên Đường Trụ vui vẻ lên: “Vậy nhanh ăn cơm đi, bữa tối có tôm anh thích ăn đó.”
Tạ Thời Tân cũng không biết, vẻ mặt của mình dịu dàng đi hẳn: “Ừm.”
Đường Trụ quả nhiên ỷ lại anh, biểu hiện rõ ràng như vậy.
Đột nhiên Tạ Thời Tân nhớ đến những lời của Vương Tử Nhạc, sau khi đánh dấu thành kết, nếu Omega muốn kết hôn, Alpha cũng phải nghe theo.
Anh nhìn người đứng bên cạnh, có một khoảng khắc, anh cảm thấy cũng không phải không thể chấp nhận.
Nhưng rất nhanh, anh phủ định ý nghĩ của mình.
Thôi, Đường Trụ không chút nào phù hợp tiêu chuẩn của anh.
Nghĩ gì đâu không…
Thấy Đường Trụ muốn đi phòng khách, Tạ Thời Tân gọi cậu một tiếng.
Đường Trụ: “Sao thế?”
Tạ Thời Tân đến trước mặt Đường Trụ, giơ tay muốn sờ trán của cậu, nhưng nửa đường lại hạ tay xuống.
Tạ Thời Tân: “Còn khó chịu sao?”
Đường Trụ cong cong đôi mắt: “Đã không có sao nữa rồi.”
“Ừm.” Tạ Thời Tân gật gật đầu, vài giây sau, anh khô khan bỏ thêm một câu: “Quan tâm bạn cùng phòng.”
Đường Trụ: “Ò, cám ơn.”
Hôm nay Tạ Thời Tân ăn cơm xong, Đường Trụ không lập tức đến dọn dẹp, Tạ Thời Tân nhìn về phía phòng khách, thấy một bé Đường Trụ, đã đắp chăn ngủ rồi.
Một bàn lộn xộn, Tạ Thời Tân suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn tự mình ra tay dọn dẹp.
Ở phòng bếp dọn dẹp xong, Tạ Thời Tân đi qua, ngồi xuống một chỗ cách đường một khoảng.
Người lớn vậy rồi, còn xem phim hoạt hình.
Tạ Thời Tân tắt phim hoạt hình đi, lại đặt chân Đường Trụ vào trong chăn.
Thoạt nhìn Đường Trụ nhỏ như vậy, nhưng Tạ Thời Tân nhìn ra, cậu hẳn là hơn 1m75.
Tạ Thời Tân 1m87, Đường Trụ cao tầm đến miệng anh, lại ước lượng chính xác, khoảng 1m78 nhỉ.
Nghĩ xong chuyện này, Tạ Thời Tân đã ngồi bên người Đường Trụ.
Đường Trụ cúi đầu, bởi vì cằm bị đè ép, nên miệng chu ra.
Đôi mắt người này rất lớn, lông mi cũng rất dài, làn da trắng, tóc rất mềm, màu tóc cũng không quá đen.
Tạ Thời Tân nhìn nhìn, vậy mà đưa tay qua, đặt lên đầu tóc của Đường Trụ.
Anh không hiểu mình đang định làm gì, dù sao muốn làm gì làm thôi, hơn nữa anh còn muốn