Nhật Kí Cuộc Đời

Câu Chuyện Của Tuyết Trinh


trước sau

" Tình yêu luôn có cách kể chuyện của riêng nó , chỉ là bạn đã yên lòng để lắng nghe "

tình yêu là trái ngọt cũng là trái đắng , là mật ngọt cũng là thuốc độc . Là hi vọng cũng là tuyệt vọng , là hạnh phúc tột cùng và cũng là nỗi đau khó có thể xóa mờ . Ai khi yêu đều sẽ trải qua vị ngọt ngào cùng với đắng cay . Trải qua những đau thương , ta sẽ dần dần trưởng thành hơn .

......................................

Tuyết Trinh không đẹp như hướng Uyên , cũng không dịu dàng như hướng Uyên , cô vui vẻ nghịch ngợm , hồn nhiên như một con chim sơn ca . Học xong cấp ba , cô không tiếp tục học đại học mà đi làm luôn .

Chọn cho mình một công ty gần nhà , sáng đi tối về là chuyện rất bình thường của những người làm việc gần nhà . Cuộc sống sẽ đơn giản như thế trôi qua nếu như :

Két ........ Két ......... Két ...........

Tiếng phanh gấp vang lên , nhưng chiếc xe vẫn tiếp tục lao đi .

Rầm ........

Tiếng va chạm mạnh của hai chiếc xe máy vang lên , một chiếc xe mèo mó , một chiếc thì nát vụn đầu xe . Người chủ chiếc xe chạy đến mắt mở to trân trối nhìn chiếc xe bực bội hét lên :

- cô bị mù à ? Đi đường thì mở to mắt ra ? Không nhìn thấy hay sao mà tông vào xe của tôi hả ?

- Tôi ....... Tôi ...... Xin lỗi ! không biết tại sao phanh của tôi không ăn . tôi sẽ đền cho anh .

Nói rồi cô lăn ra ngất xỉu . Người chủ xe hốt hoảng , lay cô :

- Này cô , cô không sao chứ ? Cô ơi cô tỉnh lại đi !

Bạn của anh nói :

- gọi xe cấp cứu đi ! Máy tao hết
tiền rồi .

Bấm điện thoại gọi xe cấp cứu ,

- Làm ơn cho một xe cấp cứu tới đường x ! có một vụ tai nạn vừa xảy ra ! Vâng , nạn nhân là nữ , cô ta tông vào xe tôi giờ đã ngất xỉu . Làm ơn nhanh cho một chút ! không cô ta chết mất .

Trong lúc đợi xe cấp cứu đến , anh tìm điện thoại của cô để gọi cho người nhà , màn hình bật mở , anh bực mình nói

Chết tiệt khóa mật khẩu . Không thể gọi . người nhà , đành phải đợi vậy .

......

Đợi một lúc , xe cấp cứu đến , đưa nạn nhân lên xe người y tá nói :

- Mời các anh lên xe !

- Chúng tôi không phải là người nhà của cô ấy . Chúng tôi còn có việc phải đi .

- Mong các anh thông cảm , hiện tại người nhà không có , các anh là người gọi điện thoại cho chúng tôi , cho nên một trong hai anh nên theo chúng tôi đến viện làm thủ tục nhập viện .

Hai người nhìn nhau , một người nói :

- Tuấn này mày đi theo họ đi để tao ở lai coi xe và đợi cảnh sát tới .

- Ừ vậy tao đi còn mày ở lại đợi cảnh sát nhé !

- Ừ mày đi đi !

Chiếc xe đóng lại , tiếng còi hú vang lên .

Nhìn xe cấp cứu đi khất , Bình lắc đầu nhìn chiếc xe yêu quý , giờ đây không khác gì đống sắt vụn .

11 giờ đêm ,

Tiếng chuông điện thoại , lôi anh khỏi suy nghĩ miên man . Bắt máy nói :

- alô ! ai vậy ?

đầu dây bên kia giọng một người phụ nữ vô cùng ngạc nhiên , hỏi anh

- Anh là ai ? Tại sao lại cầm điện thoại của con gái tôi ?

Giật mình nhìn lại chiếc điện thoại thì ra là của cô gái kia .

Truyện convert hay : Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Ăn Chơi Trác Táng Phi

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện