Kì thật tượng đất rất dễ dọn dẹp, dùng thanh máu như trong game mà giải thích thì HP của bọn nó chỉ có một chút, cơ bản chỉ cần tùy tay hươ hươ một cái là bị đánh hồi nguyên hình ngay. Nhưng mấu chốt người ta thắng ở chỗ tre già măng mọc liên miên không dứt…
Một cái tượng đất ngã xuống, một loạt khác lại đứng lên.
Cảnh tượng thần quái này quả thực không thua gì vong linh pháp sư triệu hồi binh lính khô lâu.
Đàn tây trang đen đã bị dọa không nhẹ, bên hét chói tai bên điên cuồng hoa tay múa chân tứ tung không kĩ thuật, thường thường đánh vỡ một cái tượng đất, bùn đất vỡ nát bắn đầy quần áo, như vậy không chỉ làm cho bọn họ bẩn thỉu mà còn sợ dính vào sẽ bị nguyền rủa.
Phong Tiểu Tiểu đã có cảm giác thoát lực, giống như có cái gì trong cơ thể không ngừng rút ra rót vào mặt đất dưới chân, sau khi bùng nổ cô cũng không khống chế được, có cảm giác giống như lần đầu biến thân rắn, chỉ có thế phóng, không thể thu.
Tóc đỏ rốt cuộc bị vụ lộn xộn bên ngoài kinh động, không kiễn nhẫn chạy ra mà rống lên: “Kêu cái lông chứ kêu, Vi Vi vẫn còn hôn…Ách!”
Nửa điếu thuốc lá trên miệng tóc đỏ theo biểu tình há hốc kinh ngạc mà rớt xuống. Tóc đỏ đứng hình ngoài cửa với vẻ mặt ngu dại, dường như gặp phải cảnh tượng người ngoài hành tinh xâm chiếm Địa Cầu…Không! Cho dù là hình ảnh người ngoài hành tinh xâm lược cũng không huyền huyễn như lúc này!
“Bạn tôi đâu?” Phong Tiểu Tiểu cắn răng đỡ cái đầu như muốn nổ tung, không phát hiện nửa người dưới của mình đã biến thành đuôi rắn bóng loáng từ lúc nào.
Tóc đỏ ngây ngốc nhìn Phong Tiểu Tiểu, chỉ ngu ngơ cúi đầu nhìn đuôi rắn, lại ngẩng đầu, thiếu tỉnh táo: “Thần tiên? Yêu quái?!”
Phong Tiểu Tiểu: “…”
“Cảm ơn!” Tóc đỏ rất lễ phép nghiêm túc gật đầu, giữ nguyên biểu tình há hốc mồm xoay người đóng cửa.
Ảo giác ảo giác ảo giác, nhất định là mẹ nó ảo giác!
Trong nháy mắt sau khi quay lưng ngăn đám đàn em đang thét chói tai bên ngoài, tóc đỏ thoát lực tựa vào cửa điên cuồng vò đầu, một nắm tay chặn miệng không tiếng động thét chói tai….Bạn gái của anh cả sao lại là xà tinh?!
Những ngày này không có cách nào trôi qua!!!!
Ngay khi tóc đỏ đối với cuộc sống tuyệt vọng, ván cửa đằng sau bị người ta một đuôi đập bay. Tóc đỏ chưa kịp phản ứng gì thì đã bị hất đến sô pha giữa phòng khách…May mắn có sô pha, chứ nếu không với lực đạo này hắn không chết tức tưởi mới là lạ.
“Đưa bạn của tôi ra đây!!” Phong Tiểu Tiểu khởi động ngàn phần ngàn tinh thần tức giận.
Mẹ nó! Đừng cho rằng giả vờ bị đả kích quá độ thì có thể khiến cô bỏ qua chuyện bắt cóc!
Tóc đỏ sặc sụa ho khan, cho lồng ngực có cơ hội thư hoãn, cũng tức giận: “Khụ khụ..Tôi bắt bạn của cô bao giờ?!”
Mẹ nó! Đừng tưởng rằng là yêu quái thì có thể tùy tiện bắt nạt dân chúng vô tội!
Phong Tiểu Tiểu lười đấu mồm mép, tảo mắt liếc bố cục biệt thự, không nói hai lời lướt thân, trườn vòng lên lầu hai, sau đó đập cửa: “Ưu Ưu? Tiểu Ưu? Đại mĩ nữ?!”
Tóc đỏ đầu tiên là trừng mắt to kinh ngạc nhìn Phong Tiểu Tiểu dùng bạo lực giải tỏa nhà mình, thuận tiện rung động về sự thật đối phương có thể dùng đuôi rắn trườn lên lầu, tiếp theo đó nhìn đến một cánh cửa phòng sắp bị đánh bay rốt cuộc hoàn hồn, cơn giận lủi lên trong lòng, quên sợ hãi vội chạy lên lầu: “Dừng tay…Ách, không phải, dừng đuôi!’
Hắn kêu quá muộn, lúc này Phong Tiểu Tiểu đã đạp bay cửa phòng, liếc mắt một cái thấy một cô gái mặc áo trắng váy màu ngà nằm xoay lưng lại với mình, ngủ thật sâu trên giường lớn.
“Ưu Ưu cậu không sao rồi!” Phong Tiểu Tiểu nhanh trườn vào bên trong, bổ nhào vào trên giường lay động cô gái: “Ưu Ưu, cậu tỉnh…Ách, ai đây, cô là?!”
Cô gái bị lay tỉnh sắc mặt tái nhợt khó coi, nhưng mà diện mạo thật quen mặt, đúng là cô gái đi chung với tóc đỏ ở cửa hàng thời trang, người ta còn gọi Phong Tiểu Tiểu là chị dâu.
Vốn bệnh tái phát đang hôn mê, tự nhiên bị người bạo lực lay tỉnh, cô gái nhỏ nhu nhược đương nhiên khó tiếp nhận, một bộ tùy thời sẽ lại hôn mê, suy yếu đáp: “Tôi là Vương Vi…”
“Bạn tôi đâu?! Bạn tôi bị giữ ở chỗ nào?!” Phong