Phong Tiểu Tiểu đuổi mau, nhưng người ta chạy trốn càng mau hơn.
Vội vội vàng vàng đi theo sự chỉ dẫn nhiệt tình của đảng nhiều chuyện, khi chạy đến chỗ cặp người yêu trong lời đồn đại, cách một con đường, Phong Tiểu Tiểu liếc mắt một cái đã thấy một đầu tóc đỏ quen thuộc đang đứng đóng cửa xe sau, rồi tiếp đó vội vàng lên ghế lái khởi động.
Xuyên qua kính vẫn mơ hồ nhìn thấy một bóng người, nằm im không nhúc nhích, có thể đã mất ý thức.
Ngay lúc xe khởi động, tóc đỏ vô tình liếc mắt một cái, phát hiện được Phong Tiểu Tiểu thì kinh ngạc, sau đó vội vã chạy lấy người.
“Chết tiệt!” Phong Tiểu Tiểu giận, bản thân là thần tiên không phải đặc công, mà cho dù là thần tiên cũng là một thần tiên chỉ biết chơi bùn, đối mặt tình huống như vậy thật sự là trở tay không kịp.
Xem ra hiện tại chỉ có thể trông cậy vào cứu viện.
Nhanh chóng gọi điện thoại, một bên chờ người bắt máy một bên đón taxi, nửa ngày chẳng kiếm ra một chiếc xe trống, thật vất vả đến một chiếc, lại chưa kịp ngồi lên đã nghe tài xế hỏi muốn đi đâu, có vài khu phố đường xa người ta không muốn đi, vì đi phải lái xe trống ngược về đoạn đông người. Lại từ chối đi đến vài khu vực đặc thù, kẻo đụng trúng những kẻ thiếu nhân phẩm.
Phong Tiểu Tiểu không cùng người bàn luận nhân phẩm, trực tiếp bàn luận tiền bạc, cái này thực tế nhất: “Gấp hai lần tiền xe, đuổi kịp…” Ngẩng đầu lại chẳng thấy xe của tóc đỏ đâu nữa, không nói gì nửa phút: “Tóm lại khởi động xe trước.”
Tài xế cũng thống khoái, tiền xe gấp hai thì để ông ta chở cô gái này đi vòng quanh thành phố cũng được, bên khởi động bên bắt đầu nhiều chuyện: “Tiểu thư đuổi người hả?!”
Điện thoại thông, Phong Tiểu không để ý tài xế, vội hỏi: “Anh Hai, anh biết chỗ của thằng nhóc tóc đỏ đúng không? Hắn đưa bạn của em đi…”
“Yêu, tam giác tình yêu?! Bạn trai bị bạn thân hốt?!” Tài xế càng vui vẻ.
…
Trong tay Dương Nghiễn quả thật có một ít tình báo của em trai tóc đỏ. Dù sao Dương lão đầu đã giao chuyện xử lí thằng nhóc này cho hai người Phong Tiểu Tiểu tự phụ trách. Nếu không chuẩn bị một chút nào, vậy thì khi người ta tìm tới cửa gây sự chỉ có thể nói là mình đáng đời.
Dương Nghiễn dùng Thông Thiên Nhãn tìm được một ít tư liệu trên người mấy kẻ thân tín của em trai tóc đỏ, dường như gần đây tóc đỏ có chuyện gì đó khá bận rộn, thường xuyên lui tới biệt thự của nó ở khu XX, có đôi khi thậm chí là ở qua đêm.
Đối với một thanh niên có ý đồ mưu hoa sản nghiệp thỉnh thoảng ôm tay Dương lão đầu để thu hoạch tình báo hoặc cọ cọ giá trị hảo cảm mà nói, đây thật sự là chuyện tình không bình thường. Mà lầ hai người đến nhà họ Dương, bởi vì đối phương vừa lúc ở lại chỗ đó mới không đụng mặt.
Cắt điện thoại, Phong Tiểu Tiểu quyết đoán quay đầu: “Đi biệt thự số XXX khu XXX.”
Lái xe kinh ngạc: “Chỗ đó là khu nhà giàu, bạn trai cô không ít tiền nha.”
Cái gì gọi là khu nhà giàu?! Chính là khu nhà cực đắt tiền.
Phong Tiểu Tiểu lại không nhìn lái xe, gọi tiểu Khương báo cho cậu ta địa chỉ vừa rồi, sau đó nghiến răng nghiến lợi: “Mình đi trước, cậu không có việc gì cũng đến đây, đám con cháu kia dám không hợp tác lập tức làm thịt bọn nó.”
Tiểu Khương ở đầu bên kia nghiêm túc trả lời: “Ừ, như cũ một đồng, Tiểu Tiểu cậu yên tâm, mình chuyên nghiệp lắm…Thuận tiện hỏi một chút, cá nhân cậu muốn chặt ra làm mấy khúc?!”
Cô tin tưởng cậu ta chuyên nghiệp, kì thật bản thân cũng chỉ nói vậy thôi…Phong Tiểu Tiểu không nói gì cúp điện thoại, tài xế bên cạnh lại vui vẻ: “Có cần ác như vậy không em gái.”
Người này hoàn toàn không biết người ở đầu dây điện thoại bên kia thật sự có thể làm được cái loại chuyện chặt người này.
Một đường chạy như bay…Tuy rằng chủ quan thì hi vọng như vậy, nhưng điều kiện khách quan để thực hiện điều này đúng là không thể thành sự thật.
Đô thị ngày nay không chỗ nào không kẹt xe, phong Tiểu Tiểu cho dù trảo tâm cong phế lo lắng như thế nào, đèn đỏ không cho đi, cô cũng chỉ có thể giương mắt nhìn. May mắn, theo một cái góc độ khác mà nói, cô kẹt xe tóc đỏ cũng kẹt xe, nếu đích đến là một chỗ như cô đoán, thì khoảng cách giữa hai xe hẳn là không quá xa, không chừng ra khỏi đoạn tắc đường này chính mình còn có cơ hội xuống xe trực tiếp bắt người cũng nên.
Miên man suy nghĩ rốt cuộc cũng đến khu biệt thự, Phong Tiểu Tiểu tính tiền nhưng cũng không vội xuống xe, trước nhìn hồi lâu chiếc xe quen mắt đậu