Tuy rằng tiểu Khương hung mãnh, nhưng điều này cũng không thể đánh mất tinh thần nhiệt tình với công việc của Đường Cần.
Đầu tiên không chiến mà hàng không phải là tác phong của hắn, tiếp theo, cho dù Khương Lễ có khó đối phó như thế nào thì không phải cậu ta sắp đi công tác rồi sao. Chớ sợ chớ sợ, đánh đánh giết giết chỉ là chuyện của những kẻ thô lỗ, mình là người nhã nhặn, phải chơi kĩ kĩ thuật sống…
Bữa tối ăn lẩu, ăn chung với Đường Cần thì như vậy là an toàn nhất, mọi người cùng xài một cái nồi, có chết cả lũ cùng chết …
Y Y bé nhỏ lại bắt đầu siêng năng hành trình lấp đầy nồi lẩu, Đường Cần nguyên bản còn muốn khách khí bắt tay chào hỏi cái gì, đáng tiếc lại bại lui sau mấy phút nhìn biểu tình nghiêm túc nghiến răng nghiến lợi của tiểu Tinh Vệ.
Thời điểm Ngao Tiềm đến bữa cơm mới được một nữa, trên cổ tay còn treo một con bạch xà, nhìn thấy có người ngoài đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó ôn hòa cười cười, dưới sự tiếp đón của Phong Tiểu Tiểu cầm cái bát ngồi xuống kết nhóm.
Đường Cần cắn chiếc đũa thọt thọt em gái Tinh Vệ bên người, nhỏ nhỏ tiếng: “Người này là ai vậy?”
Em gái đối với lãnh đạo Đông Hải có tràn ngập địch ý khó hiểu, nghiến răng nghiến lợi suýt chút nữa bẻ gãy đôi đũa trong tay: “…Một tên sát nhân!” Mà chính mình là nạn nhân, tuy rằng đó là chuyện kiếp trước.
Đường Cần kinh tủng: “Kiêu ngạo như vậy?!” hắn hiển nhiên không nghĩ mình còn kiêu ngạo hơn đối phương.
“Đừng nói hưu nói vượn hại danh dự anh Ngao.” Phong Tiểu Tiểu vỗ đầu tiểu nữ sinh một cái.
Nguyên bản còn tưởng rằng Tinh Vệ chuyển thế sẽ đối với Long Vương không có oán niệm quá lớn, dù sao lúc trước mấy người ở nhà đùa giỡn nói đến Long Vương, phản ứng của đối phương cực kì bình thường. Không ngờ gặp gỡ trực tiếp mới biết được, người ta không phải không oán niệm, chẳng qua lúc trước oán niệm không gặp đối tượng để bộc phát mà thôi.
Ngao Tiềm cười gật đầu đối mặt với ánh mắt hóng chuyện của Đường Cần, rồi sau đó hướng Y Y cười: “Tôi nghe Phong Tiểu Tiểu nói qua một chút về chuyện lúc trước, thật có lỗi vì cho để cho em mang một kí ức không vui, tuy rằng bản thân tôi không nhớ rõ.”
Dưới tình huống không sử dụng phù triện để đánh thức kí ức chủ hồn, mặc dù Ngao Tiềm đã khai phá ra một phần thần lực, nhưng cũng như trước không biết mình từng làm chuyện gì.
Truyền thuyết thì truyền thuyết, dù sao cũng không ai có thể cam đoan tính chân thật của chuyện xưa. Hơn nữa đối với nhân vật Đông Hải Long Vương này mà nói, ấn tượng của mọi người chỉ toàn dừng lại ở những phân cảnh hắn cùng Tôn Ngộ Không yêu nhau giết nhau, sau đó chịu đựng làm “thụ” bị lừa gạt tình cảm tài sản. Đem ra so sánh thì phân lượng của chim Tinh Vệ thật sự là không thấm vào đâu…
Đường Cần có chút hiểu lầm nhỏ, dù sao lời kịch của đối phương nói lên nghe thật ái muội, hình như đây là đang nói về một chuyện tình bi kịch xinh đẹp ngày xưa?!
Đổi sang thọt thọt Khương Lễ ngồi cách mình một Phong Tiểu Tiểu, Đường Cần ghé đầu qua nhỏ giọng hỏi: “Người này từng đùa giỡn tình cảm của em gái Y Y?”
“…”
Đã nói rồi, Y Y bị đùa giỡn là thân thể…
…
Ăn xong một bữa cơm sóng ngầm mãnh liệt, Đường Cần chạy đến phòng mình sắp xếp đồ dùng cá nhân, phỏng chừng còn muốn thuận tiện sắp xếp lại hóa chất lấy tới tay bằng một quá trình gian nan mà thảm thiết lúc chiều. Thừa dịp không có người vướng víu, Phong Tiểu Tiểu vội hỏi Ngao Tiềm: “Anh Ngao đến có việc gì không?”
Là muốn sóng thần hay lũ lụt? Không phải Đông Hải Long Vương vừa mới khôi phục không bao lâu sao? Lúc này đột nhiên chạy đến khiến cho Phong Tiểu Tiểu có loại mưa gió sắp đến.
“Kì thật cũng không phải chuyện lớn gì…” Những lời này cũng không có hiệu quả giải tỏa không khí căng thẳng, thấy Phong Tiểu Tiểu như trước một bộ trạng thái đề phòng giống lâm đại địch nhìn chính mình, Ngao Tiềm có chút xấu hổ ho khan một tiếng, cười cười nói tiếp: “Kì thật anh đến là để vay tiền.”
“Vay tiền?!” Phong Tiểu Tiểu kinh ngạc, Đông Hải Long Vương muốn vay tiền của mình?! Thế giới này quả thật quá huyền huyễn, chẳng lẽ đối phương đang dự định đóng tàu Noah lần nữa?
Nói