Sau khi về cửa hàng cũng không được yên ổn, chuyện đầu tiên Dương Nghiễn làm chính là lập tức vọt vào phòng Đường Cần, mở cửa đúng lúc người ta đang thay quần áo chuẩn bị ngủ, bị đột kích đột ngột suýt chút nữa thét chói tai đương trường.
Dương Nghiễn vậy mà mở Thông Thiên Nhãn, kĩ càng nhìn chằm chằm ba phút đồng hồ nửa thân trần đang hóa đá của Đường Cần, rồi sau đó khóe môi nhếch lên một câu: “Dáng người không tệ.” lại quay ra ngoài, lịch sự giúp người ta đóng cửa.
Đường Cần đáng thương từ đầu đến đuôi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mơ hồ cảm thấy sự trong sạch của mình gặp được uy hiếp khủng khiếp, toàn bộ quá trình đều treo một bộ mặt hoảng sợ, đến khi Dương Nghiễn đi rồi vẫn chưa hoàn hồn.
Đây là phi lễ?!
Trở lại phòng mình, Dương Nghiễn hít một hơi, tiếp theo mới đeo lên khẩu trang cùng bao tay vừa chuẩn bị, lưu loát dọn dẹp phòng…Một bé Y Y quả nhiên không thể ngăn cản bước chân Đường Cần, chỉ trong chút thời gian hắn cùng Phong Tiểu Tiểu ra ngoài thôi, tuy Tinh Vệ đã được hai người dặn là theo sát Đường Cần như hình với bóng, nhưng vẫn bị Đường Cần tìm cơ hội lẻn vào phòng Dương Nghiễn nhập cư không ít đồ vật trái phép.
Xà phòng thấm thuốc, thức uống bị tiêm vào chất phụ gia, gối đầu bôi trét lên thành phần không rõ, ngay cả giấy vệ sinh cũng bị đụng tay chân… Dương Nghiễn vừa mắng vừa dọn dẹp, không thể hiểu nổi thằng nhãi Đường Cần rõ ràng kinh tế thiếu hụt lại moi đâu ra nhiều thứ đến thế, chẳng lẽ hắn còn nhét tiền riêng dưới giày sao?!
Ngược lại tâm tình khó chịu của Dương Nghiễn, tiểu Bạch Xà happy hoan hô một tiếng, từ cổ tay áo lao ra như tia chớp, gì cũng kệ trước cứ bổ nhào lên gối đầu lăn hai vòng, thẹn thùng nói: ” Nhị Lang Thần ồ-pa, phòng anh sắp xếp thật hợp ý em nha ~”
Dương Nghiễn vừa dọn dẹp vừa hừ hừ: “Nhìn qua mày cùng thằng nhãi họ Đường kia đúng là trời sinh một đôi.” Một kẻ yêu nghiên cứu độc, một kẻ thích ăn độc, vừa lúc phu xướng phụ tùy, cầm sắt hòa minh.
Dọn dẹp xong hết những vật phẩm đáng nghi, đóng gói ra ngoài, tiểu Bạch Xà nhìn Dương Nghiễn muốn vứt vội lao ra: “Cho em, cho em ! Anh không cần nữa thì cho em!”
Phong Tiểu Tiểu còn trong phòng khách, gặp nhóm một người một rắn đi ra, nhìn túi đồ thuận miệng nói: “Thu hoạch phong phú?”
“Đâu chỉ là phong phú, thằng nhóc kia là bỏ luôn vốn liếng rồi.” Dương Nghiễn vứt hết vào thùng rác, thuận tiện bao tay cùng khẩu trang cũng thả vào. Tiểu Bạch Xà nhất thời tuyệt vọng, tốt xấu gì nó cũng là một con rắn có phẩm giá, lại thích độc cũng không thể vào thùng rác lăn lộn.
Phong Tiểu Tiểu trầm ngâm trong chốc lát: “Cứ như vậy cũng không phải là cách, tuy rằng để bên người tiện cho việc giám sát,nhưng thủ đoạn của người này khó chơi. Chúng ta lại không thể làm cho người ta bốc hơi khỏi nhân gian được.”
“Hoặc là nghĩ cách hủy bỏ cuộc giao dịch này, hoặc là làm cho hắn không dám ra tay.” Dương Nghiễn lau tay, vò vò tóc nhíu mày: “Quanh quẩn như vậy thật đáng ghét, hay là ngả bài?”
“Lúc trước em có nói nhỏ với tiểu Khương chút chuyện, nhưng chưa nói Đường Cần kia là sát thủ tự do.” Phong Tiểu Tiểu lắc đầu giải thích: ” Ý của tiểu Khương là nếu chúng ta đụng phải sát thủ, chuyện sau cứ để cho bọn họ giải quyết thì tốt hơn. Sát thủ gần như đều là loại người coi thường pháp luật, tuy rằng dưới tình hình chung bọn họ vẫn sẽ tuân thủ đầy đủ nhưng trong khung vẫn vẫn không cùng thế giới với người thường. Lời nói của chúng ta chắc gì hắn đã nghe, trừ phi anh nói thẳng anh là Nhị Lang Thần…Mà khương Lễ thì khác, gia tộc cậu ấy có tính đặc thù để đứng trên đỉnh đầu kim tự tháp, mà một trong những qui tắc của sát thủ tự do là không chủ động khiêu khích vào thế lực mình không có khả năng trêu chọc.” Dù sao có tiền cũng phải cần mạng mà tiêu, đối với những tổ chức sát thủ lấy danh dự làm đầu, có lẽ bọn họ sẽ liều lĩnh vì nhiệm vụ. nhưng đổi lại là sát thủ tự do, họ càng dè dặt hơn trên đường ranh giữa hai thế giới. Bọn nhọ sẽ thận trọng trong việc nhận đơn đặt hàng, khi phát hiện tình huống quá nguy hiểm cũng sẽ nhanh chóng quyết đoán bứt ra.
Đối với những người này mà nói, điều họ theo đuổi là sự kích thích cao độ, hoặc là thành tựu, hoặc là tiền tài, cho nên bọn họ rất ít đập nồi dìm thuyền.
“Ý tiểu Khương là cậu ta sẽ làm người trung gian?” Dương Nghiễn trầm ngâm: “Chuyện này em nên nói từ sớm, điều hòa từ lúc trước khi tiểu Khương đi công tác có phải ổn thỏa rồi không. Bây giờ chờ cậu ta về không biết mấy ngày.”
Phong Tiểu Tiểu cảm thấy hết sức oan uổng: “Em đây chẳng phải sợ nếu ngay từ đầu đã tìm ngoại viện sẽ vũ nhục tôn nghiêm của Nhị Lang Thần anh sao.”
Nhị Lang Thần chạy show trong các truyền thuyết không phải là ít, sự tích đếm nhiều không xuể. Nhưng nếu muốn nói đến thì có một câu danh ngôn thông dụng nhất, Phong Tiểu Tiểu nhớ rõ ràng – Nếu ta bại bởi hắn, không cần tiến lên tương trợ. Nếu ta chiến thắng hắn, cũng không cần tiến lên giúp đỡ vây trói….
Một câu lời kịch lí tưởng hào hùng oai phong nguy hiểm lại còn dễ đắc tội người cỡ nào chứ hả… Phong Tiểu Tiểu cảm khái.
Dương Nghiễn nghe xong lí do mới hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Đã sớm nói con nhóc mày đừng có xem tiểu thuyết như thần thoại, nguyên lời Nhị Lang thần còn có nội dung đằng sau nữa….Nếu ta bại bởi hắn, không cần tiến lên tương trợ, ta có huynh đệ đến đỡ. Nếu ta chiến thắng hắn, cũng không cần tiến lên giúp đỡ vây trói, ta đã có huynh đệ ra tay…Nghe chưa, người ta đánh nhau cũng kéo bè kéo lũ đó, không thích người khác nhúng tay là chỉ người ngoài thôi, không nhất định phải đơn thương độc mà chém giết máu chảy thành sông!”
Lại nói mình chỉ là một lũ tàn hồn, một tượng pháp thân, tuy rằng tu luyện sau này cũng có thể thay thể bản