Bởi vì có tiểu Tam đến, tiệm gốm nhỏ của Phong Tiểu Tiểu đạt kỉ lục đỉnh cao thu nhập mới.
Nói như thế không phải là vì tiểu Tam xinh đẹp đến mức hấp dẫn sinh vật khác giống đổ xô ào ạt đến, nguyên nhân chủ yếu cũng là do em gái tiểu Tam không chịu được cô đơn.
Tuy rằng chỉ là ở tạm dưỡng thai, lại phải hạn chế không thể tùy tiện ra cửa, nhưng hiển nhiên tiểu Tam sẽ không chịu cam lòng chỉ lên mạng xem ti vi như thế. Rảnh rỗi đến mức nấu cháo điện thoại đến nửa đêm, sáng sớm hôm sau lập tức gọi một băng chị em đến giết thời gian.
Cuộc sống của mấy bà làm nhỏ lúc nào cũng rỗng tuếch, trò chuyện thì không giống như những cô gái bình thường. Châu báu xa hoa, túi xách thời trang không phải là đề tài những nữ sinh thường nhắc đến, cho dù có nghe ngóng tìm hiểu cũng không có cách nào với đến trong tầm tay như mấy bà nhỏ. Mà những phu nhân vốn tiếp xúc với những món xa xỉ đó đương nhiên là khinh bỉ mấy người được đàn ông bao dưỡng.
Cuộc sống rỗng tuếch có mỗi tiền tài, đám tiểu Tam chỉ còn cách tụ tập thành quân đoàn, ngoài khoe khoang so sánh kim chủ ra thì là chơi bời, may mắn thì có thể bắt được một lão già mà làm đám cưới, thiếu may mắn thì cụp đuôi về nhà kiếm đại một thằng trai bao nào đó mà sống qua ngày, mà không khéo trên đường bị tạt axit cũng nên.
Em gái tiểu Tam còn có một đoàn chị em như vậy, sau khi nghe nói Điềm Điềm mang thai 4 tháng lại được kim chủ chăm sóc cẩn thận mong muốn sinh đứa bé ra thậm chí còn hứa hẹn một cuộc hôn nhân, tập thể đoàn tiểu Tam hâm mộ không thôi. Cho dù Điềm Điềm không muốn kết hôn, nhưng thế nào đi chăng nữa thì trong cái vòng luẩn quẩn này cô ta cũng coi như là một người thành công.
“Em nhận ra ít nhất Đường Cần nói cũng có câu đúng.” Phong Tiểu Tiểu ở nhà sau nhìn lên một đám gái đẹp líu ríu đùa giỡn ở xưởng DIY, mà ở giữa là Điềm Điềm tiếp đón bọn họ với tư thái như chủ nhân, rốt cuộc nhịn không được than thở với Dương Nghiễn: “Có khi em mở đúng là không phải tiệm gốm mà là khách sạn thật.”
“Ngữ khí ngày hôm qua người ta dùng là nghi vấn.” Dương Nghiễn ngồi trên sô pha chuyển kênh TV, không quan tâm đến tình hình nhà trước: “Em không ngồi? Mấy con nhóc kia đến tìm việc vui, dù thế nào tiệm mình có thu nhập là được, em cứ kệ họ làm gì thì làm.”
“Cũng đúng.” Phong Tiểu Tiểu gật đầu đi tới: ” Em xem chừng em gái tiểu Tam thực sự định dưỡng thai đến khi sinh rồi, quân đoàn tiểu Tam này không chừng có thể thành khách quen nhà ta đấy.”
Đang nói, Điềm Điềm dẫn theo đàn khách sộp tương lai thay đổi chiến địa, cũng chính là đi đến nhà sau. Một đám phụ nữ cười hì hì không để ý đến chủ nhân, tự nhiên mà tiến vào, Phong Tiểu Tiểu nhìn thấy nhíu mày, tiến lên ngăn cản: “Đây không phải khu vực buôn bán, là nơi ở tư nhân.”
Đám bà hai lơ đễnh, trong đó có một em gái xinh đẹp khá nổi bật thoải mái mò ví: “Ai nha, bọn tôi chỉ ngồi một chút, ghế bên kia lạnh lắm. Lại không có chỗ uống nước ăn ăn cái gì, bà chủ thông cảm chút đi.”
Điềm Điềm cũng sao gật đầu: “Bọn này ngồi chút rồi đi thôi, đừng khắt khe như vậy chứ.” nói xong cũng cầm ví tiền, còn khuyên can em gái xinh đẹp kia: “Mày đừng lấy, hôm nay là tao mời, tao trả.” thể hiện muốn trả tiền mua chỗ.
Dương Nghiễn cũng là phú nhị đại, cho đến bây giờ chỉ có hắn lấy tiền đập người, còn chưa gặp qua người khác lấy tiền đập hắn. Nhìn thấy trận thế này thật không thoải mái, nhíu mày quay đầu: “Nghe ý của cô là tôi nên khiêng một cái sô pha đặt giữa tiệm phục vụ mấy người?” Tốt hơn là nối mạng thêm ti vi máy tính gì đó, lại mang trái cây thức uống cùng tạp chí số mới, bên cạnh xây thêm cái phòng tắm nữa….Thật tốt, đúng là xem tiệm gốm này như khách sạn.
Đàn tiểu Tam bị châm chọc như vậy không vui, đám đàn bà này có chung một đặc điểm là nhàm chán, thứ hai chính là ngứa miệng. Một khi đụng đến chuyện không thoải mái là ông ổng lên mắng chửi, lần này nghe thấy Dương Nghiễn không cho mặt mũi như vậy, tuy rằng đối phương có chút nhan sắc, cũng không ngăn được dục vọng muốn nhào lên khẩu chiến của họ.
Phong Tiểu Tiểu vội hòa giải: “Các cô, ở đây thực sự không thể tiếp khách, các cô…”
“Một ngàn đồng.” Điềm Điềm đánh gãy lời.
Đối với đám đàn bà này mà nói, một ngàn đồng cufng lắm đủ tiền một bữa cơm, không tính rẻ, nhưng lấy rất thuận tay, hiện tại quan trọng nhất là mặt mũi.
Phong Tiểu Tiểu dừng một chút, cầm tiền lại nói: “Các cô nếu ở trong này thì chỉ có thể trong phạm vi phòng khách, không thể vào phòng tư nhân.”
Đám tiểu Tam hài lòng, hi hi ha ha trêu tức: “Bọn này cần vào phòng riêng làm gì, có đưa tiền còn họa may.”
Dương Nghiễn sách một tiếng, quay đầu tiếp tục xem ti vi của hắn, Phong Tiểu Tiểu quyết định không ngăn cản cũng không tán thành, dù sao chỉ cần không quấy rầy mình là được.
Đoàn quân tiểu Tam ở phòng khách uống trà tám chuyện, đề tài từ hàng hiệu trang sức mới mua đến phú thương chính khách mới quen nào, trời Nam đất Bắc lại chuyển sang lên người Điềm Điềm, than thở đối phương mệnh tốt có thể tu thành chính quả, ngược lại với một em gái khác trong nhóm, mặc dù cũng đang mang thai, đã ra ngoài ánh sáng, người ta lại thẳng thừng quăng chi phiếu, hiện còn đang bị đám nhân tình của kim chủ vây quanh chửi rủa, thật sự đáng thương.
Lần này mọi người đến ngoài thăm Điềm Điềm cùng chơi đùa ra, còn nữa là muốn điều động tỉnh trưởng phu nhân tương lai trong nội bộ, giúp đỡ kéo kéo em gái kia một phen. Chức vụ của vị kim chủ nhà em gái kia thấp hơn tỉnh trưởng, vừa vặn Hồ tỉnh trưởng có thể mở miệng được, cái gọi là tiểu Tam thiên hạ đều một nhà, một chị em lên hương, tự nhiên cũng phải kéo theo một đàn phía sau,