Bên trong trận pháp tối om một mảnh, dùng mắt thường cũng chỉ thấy tối đa ba trượng.
Thiên Vân tuy thực lực cao tuyệt, có điều chưa tới Phân Chi, làm không được thần niệm ly thể, chỉ có cách dùng mắt thường quan sát.
Đúng lúc này cửa động khép kín, trên trần động có ánh sáng xanh phủ xuống.
Dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy một quảng trường có hơn ngàn mét vuông, dưới sàn lát đá xanh, xung quanh có chi chít đồng nhân đứng thẳng.
Trên tay đám đồng nhân đều cầm một kiện pháp khí hình kiếm, khí thế trên người cùng Phân Chi Cảnh sơ kỳ không khác.
Thiên Vân chiến qua Phân Chi Cảnh không ít, cũng không có quá sợ hãi.
Chỉ có điều đối mặt với 1000 tên đồng nhân thực lực tương đương Phân Chi cảnh, ít nhiều cũng có cảm giác da đầu tê tê.
Một màn sáng màu xanh theo sau bao phủ, Thiên Vân ngưng thần quan sát, không khỏi kinh ngạc, màn sáng này vậy mà có cấp bậc Phong Thân cảnh trung kỳ.
Căn bản với thực hiện tại của Thiên Vân, cho hắn vung đao trăm năm chưa chắc đã phá hủy được nó.
Đúng lúc này đám đồng nhân mở mắt, thân ảnh chớp động, hình thành một loại trận pháp.
Thiên Vân đã từng nhìn qua loại trận pháp này, năm đó Đại Chu cùng Đại Việt giao chiến, loại trận pháp nhỏ kiểu này nhiều vô số.
Với kiến thức trận pháp hiện tại, Thiên Vân đủ tự tin một canh giờ có thể phá trận.
Có điều trận pháp này tạo ra không phải để phá, mà để dùng trong tu luyện thực chiến.
Thiên Vân lấy từ trong túi trữ vật ra một pháp khí hình kiếm, Dạ Vũ đao đã rao cho Diêu Thanh Hồng, hắn không còn cách nào khác chỉ có thể dùng kiếm làm đao.
Đám đồng nhân thân hình di động cực nhanh, chỉ vài cái chớp mắt đã hình thành trận pháp.
Thiên Vân tay nắm chắc kiếm, thân hình lập tức xông vào.
Đám đồng nhân này chỉ có thực lực ngang với Phân Chi cảnh, có điều phương diện thuật pháp là không thể sử dụng.
Thiên Vân cũng chỉ sử dụng một phần thực lực, cố gắng giữ ở thế cân bằng, tránh làm tổn thương đồng nhân trận.
Tuy đám đồng nhân này vô cùng cứng cỏi, có điều với sức mạnh của Thiên Vân, chỉ sợ nếu vận dụng quá nhiều sức sẽ gây tổn hại cho chúng.
Thiên Vân bản thân tu vi cùng thân thể đã tu tới cực hạn, không thể tiếp tục tăng lên.
Hắn hiện tại chỉ muốn tăng lên thân pháp, tăng lên tốc độ phản ứng.
Thân ảnh Thiên Vân giữa cả ngàn đồng nhân đi tới đi lui, thời gian đầu còn trúng chiêu không ít, có điều càng về sau thân pháp của hắn càng nhanh, số lần trúng chiêu ít đi thấy rõ.
Thân pháp của hắn hiện tại không còn bó buộc vào Vô Ngân Ảnh như trước, nó đã từ từ thoát ly, tự thành một loại độn pháp riêng biệt, có cảm giác cùng trận pháp tương liên.
Thiên Vân từ khi bước vào con đường võ đạo luôn giữ cho mình một mục tiêu, thân thể vô địch, tốc độ vô địch.
Suốt bao nhiêu năm nay hắn vẫn luôn kiên định phương hướng này, càng đi xa hắn càng cảm giác con đường của mình là đúng.
Mà hiện tại dung hợp những lý luận trận pháp vào Thiên Diễn Thuật, Thiên Vân có cảm giác độn pháp của mình trở nên khác biệt, vậy mà có thể trong lúc vô hình phán đoán được hành động kế tiếp của đồng nhân, từ đó thân ảnh di chuyển, tránh né.
Tu luyện không ngày tháng, mới đó đã 5 tháng trôi qua, ngày hôm nay bên ngoài cửa động vang lên tiếng người gọi.
"Đại sư huynh, đã trôi qua 5 tháng, hiện tại cách ngày Dược Vương Động mở đã rất gần, sư huynh mau chóng thu xếp ra ngoài a"
Bên trong hồi lâu không có người lên tiếng, hai vị sư đệ nhìn nhau, đều thấy rõ trong mắt đối phương lo lắng.
Đang tính đi mời Lý Hạo tới một chuyến, đúng lúc này màn sáng dập dờn, một thân ảnh có chút chật vật từ trong đi ra.
Người này tóc tai rối bời, y phục rách tứ tung, có điều trên người y không có vết thương, khuôn mặt tuấn mĩ còn hiện lên nụ cười nhàn nhạt.
Lại không phải Thiên Vân còn ai.
"Bái kiến đại sư huynh".
Hai vị sư đệ thở phào một hơi, lập tức cúi chào.
"Hai vị sư đệ vất vả rồi, trong lúc ta bế quan, không vó vấn đề gì xảy ra chứ?" Thiên Vân nụ cười hiền lành, gật đầu hỏi.
"Tông chủ cho người mang tới cho sư huynh một chiếc túi trữ vật, chúng ta đã thay mặt sư huynh nhận lấy, sư huynh xem".
Một vị sư đệ đưa tới một chiếc túi trữ vật, nói.
Thiên Vân thần niệm vừa quét, chỉ thấy bên trong có hai thanh đao.
Một thanh đao màu đen, thanh còn lại màu lam.
Thanh đao màu đen chẳng phải Dạ Vũ đao đây sao.
Lại nhìn về thanh đao màu lam.
Chỉ thấy đao này tạo hình cùng Dạ Vũ Đao không khác, vỏ đao thế mà cũng có tới 25 đạo phù văn.
Vậy mà còn là một hạ phẩm pháp khí.
Thiên Vân tâm thần vừa động, thanh đao lập tức loé lên, rơi vào trong tay hắn.
Nhẹ nhàng rút đao, chỉ thấy thân đao có tới 28 đạo phù văn, khí thế bức người.
Đao này cùng Dạ Vũ Đao chỉ khác màu sắc, trên dưới tạo hình giống y như đúc.
— QUẢNG CÁO —
Hai vị sư đệ xem đao, không khỏi hô to, đao tốt.
Thiên Vân tâm tình cũng vui sướng cực kỳ, mỉm cười nói.
"Từ nay ngươi sẽ có tên Tịch Diệt, bất kỳ kẻ địch nào nhìn thấy ngươi, vậy cứ để kẻ đó đi chết tốt"
Hai vị sư đệ âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, tâm tình bởi vì lời nói bá đạo của Thiên Vân làm hoảng sợ.
"Sư huynh! Gần đây còn có một tin đồn thường xuyên được đồng môn truyền ra.
Nghe nói Kiếm Vô Ngân người này đã bị đoạt xá, linh hồn hiện tại căn bản không phải Kiếm Vô Ngân.
Theo những gì tin đồn truyền ra, Kiếm Vô Ngân này ngụ trong ngoại môn 5 năm tư chất thực sự rất kém, hơn hai năm trở lại đây mới bắt đầu thực lực tăng vọt, lại đánh bại một vị đệ tử nội môn, cuối cùng dùng danh nghĩa này gia nhập nội môn hàng ngũ.
Cũng có người từng tìm hiểu qua, vậy mà đúng như những gì tin đồn nói, quả thực Kiếm Vô Ngân này 5 năm trong ngoại môn chịu đủ vũ nhục, 2 năm trở lại mới ngóc đầu lên.
Tuy hiện tại cao tầng môn phái chưa làm ra phản ứng, có điều rất nhiều trưởng lão, mạch chủ đang âm thầm tìm hiểu thực hư".
Vị sư đệ trên cổ có hình xăm mãng xà ngẫm nghĩ một hồi, nói.
"Ồ! Lại có chuyện như vậy?" Thiên Vân thầm cười, có điều vẻ mặt lại không lộ cái gì, một bộ ngạc nhiên thần sắc.
"Đúng là như vậy, hiện tại rất nhiều người đang điều tra y, còn có người nghi ngờ y là ma tu đoạt xá trà trộn vào tông môn đây".
Vị sư đệ trên trán có nốt ruồi son gật đầu đáp.
Thiên Vân làm bộ nghi hoặc, có điều trong lòng hắn biết rõ mọi chuyện.
Trước khi tiến nhập Thiên Kiếm Đồng Nhân trận hắn đã rải đi một ít ngọc giản.
Ngọc giản này hắn tùy ý vứt tại nơi ít người qua lại, không gây quá nhiều chú ý, tránh để lộ hành tung bản thân.
Với kiến thức hắn có được từ mảnh vỡ hệ thống, đám người thân mang loại khí vận này thường là người xuyên việt, đoạt xá mà trọng sinh.
Thiên Vân lại mất công điều tra tư liệu Kiếm Vô Ngân, lúc này làm sao không biết y là cái dạng gì.
Tin đồn lúc ban đầu sẽ rất khó tin, chẳng qua mười người đồn, một trăm người cùng đồn ra thì sao? Nhân tính vốn đi theo số đông, chỉ cần nhiều người cùng đồn thổi, cho dù không đúng cũng thành đúng, đằng này Kiếm Vô Ngân đúng là đoạt xá mà vào.
Thiên Vân hiện tại có thể đoán được Kiếm Vô Ngân khẩn trương như thế nào, nếu vị Mạc lão tổ kia phát giác bất thường, không một chưởng chụp chết hắn mới là lạ.
"Ta hiện tại muốn rời đi, đa ta hai vị 5 tháng qua nhiệt tình giúp đỡ".
Thiên Vân gật đầu, chắp tay muốn rời đi.
"Đại sư huynh chậm đã, 5 tháng qua sư huynh đã dùng hết 15 vạn linh thạch, đây là phần còn lại, sư huynh nhận lấy".
Vị sư đệ có nốt ruồi son trên trán lấy ra một cái túi, kính cẩn đưa lên.
"Ồ!" Thiên Vân tiếp nhận túi trữ vật, lại lấy ra một chiếc túi rỗng, rút ra 2 vạn hạ phẩm linh thạch, đưa cho hai vị sư đệ.
"Đây là thù lao của hai vị sư đệ, dù sao 5 tháng qua hai ngươi đã giúp ta không ít bận bịu"
"Cái này...!Đa tạ sư huynh"
"Đa tạ sư huynh"
Hai người vui mừng quá đỗi, cám ơn rối rít.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân phất tay, ý bảo không quan trọng, rất nhanh tế ra pháp khí hình lá, bồng bềnh mà đi.
Lạc Diệp Tiên Tông trong quảng trường là cấm Khai Linh cảnh tu sĩ phi hành, có điều nơi này là Bắc Hà Phong, mấy cái quy củ này không có tác dụng.
Thời gian tiến vào Dược Vương Động đã không còn