Thiên Vân nào biết linh chủng của mình vậy mà khiến cả đám người một phen nhốn nháo, hắn hiện tại đang cùng Trương Tấn đứng ngoài một toà động đá.
Đây là nơi tu hành của Thiên Vân sau này.
Trương Tấn lại ném cho hắn một túi trữ vật, bên trong có 100 viên linh thạch trung phẩm, một quyển trục ghi lại môn quy, một miếng nội môn lệnh bài, một bộ áo bào màu lam may vá rất cẩn thận, một bình Tụ Linh đan sau đó liền muốn rời đi.
Thiên Vân vốn một bụng đầy nghi vấn, thấy Trương Tấn muốn đi liền vội vàng gọi lại.
"Trương huynh chậm đã, tiểu đệ vừa vào tông môn, còn chưa hiểu một số chuyện, không biết Trương huynh có thể thay tiểu đệ giải hoặc hay chăng?"
Trương Tấn thấy Thiên Vân thái độ rất tốt, lại thân mang tuyệt đỉnh linh chủng, hảo cảm tăng lên, gật đầu nói.
"Vân huynh đệ có gì nghi hoặc mời nói, ta biết liền sẽ tường tận cáo tri"
Thiên Vân nghe vậy nhãn tình sáng lên, chắp tay tạ một cái, hỏi.
"Tại hạ vừa rồi nghe huynh đài nói linh chủng của ta là Long đằng thụ, không biết linh chủng này phẩm chất như nào? Không dối gạt gì huynh, tại hạ tuy chỉ vừa bước vào con đường tu tiên, nhưng cũng biết một ít tri thức.
Thế nhưng trong những gì ta từng được biết, lại không có nghe nhắc tới Long đằng thụ a"
Trương Tấn nghe Thiên Vân hỏi như vậy thì chần chờ một chút, rất nhanh liền đáp.
"Thôi được, cái này về sau Vân huynh đệ cũng sẽ biết, ta nói cho ngươi cũng không tính là tiết lộ cơ mật.
Long đằng thụ là một loại linh chủng đặc dị, chỉ duy nhất người dân Đại Việt mới có.
Nghe đồn từ khi Long Quân biến mất, đã từng xuất hiện ba người mang linh chủng loại này.
Có tin tức truyền ra, những người mang linh chủng loại này đều là kẻ được Long Quân chúc phúc, thành tựu tương lai nhất định sẽ không thấp"
Thiên Vân nghe Trương Tấn trả lời mí mắt không khỏi nhảy lên một cái.
Hắn cũng không có tiếp tục quấn mãi vấn đề này không buông, chắp tay hỏi sang vấn đề khác.
"Tại hạ tiến vào nội môn, không biết sau này có thể đi đâu tìm đọc các loại điển tịch, các loại công pháp tu luyện?"
Trương Tấn mỉm cười trả lời ngay.
"Vân huynh đệ cứ đi về phía đông quảng trường lớn, tìm một toà lâu trước cửa có đề Tàng Kinh các là được.
Bên trong công pháp, điển tịch, các loại kiếm thuật đao thuật đều không ít.
Có điều chúng ta tu vi thấp, chỉ có thể đi lên tối đa hai tầng mà thôi"
Thiên Vân vội vàng chắp tay nói đa tạ, hắn cũng không muốn hỏi nhiều, sợ Trương Tấn nảy sinh phản cảm.
"Được rồi, Vân huynh đệ, ngươi trước tạm nghỉ ngơi đi, có tin tức gì ta sẽ cho người tới thông tri ngươi, ta còn có việc đi trước." Trương Tấn cười nói.
Thiên Vân ôm quyền, đưa mắt nhìn Trương Tấn rời đi.
Trương Tấn cùng đám người Lạc Thương, Lê Thiện thái độ làm cho hắn cảm giác rất nghi hoặc, cùng những mảnh kí ức phá toái hệ thống lưu lại không giống.
Trong lòng hắn lẩm bẩm nói.
"Quái lạ, những cái kia kí chủ chẳng phải mỗi người khi ra nhập tông môn đều bị chấp sự, quản lý khinh thị hay sao? Sao ta thấy mấy người này đều tốt tính vậy nhỉ? Cảm giác rất thật, cũng không có giả"
Thiên Vân sợ cảm giác là sai, còn cố ý thi triển Thiên Diễn thuật tính toán một chút.
"Xem ra đám kí chủ này làm người không được tốt lắm a, ta thấy mấy vị chấp sự này đối với ta rất tốt, nào có giả dối..."
Thiên Vân nghĩ mãi không ra đáp án, chỉ có thể lắc đầu đi vào động phủ.
— QUẢNG CÁO —
Động phủ này bên ngoài có cấm chế, Thiên Vân sợ có người nhìn nén, vừa vào trong liền mở ra.
Lại nhìn vào trong động.
Động phủ này rất rộng, phải có 50 mét vuông lớn nhỏ, trong đó còn có luyện đan phòng, dược viên, luyện khí thất...
Thiên Vân cũng không nghĩ mình sẽ học tập mấy thứ này, hắn từ lâu đã định sẵn mục tiêu.
Mục tiêu này Thiên Vân không biết đã có ai từng đi qua hay chưa, nhưng hắn đoàn rằng sẽ rất ít.
Con đường này chính là thể tu, hắn muốn rèn luyện bản thân tới mức siêu việt hết thảy thần thông thuật pháp.
Vấn đề thần hồn Thiên Vân đã có chủ ý, hắn chỉ tu luyện thần hồn để giữ cân bằng mà thôi, cũng không sử dụng nó tu luyện các loại thần thông thuật pháp, thời gian tiêu hao vào chắc sẽ không quá nhiều.
Thiên Vân rất lo lắng về tư chất của mình, dù sao cảnh giới của hắn đã rất nhiều năm chưa có đột phá.
Nếu hắn còn nghĩ kiêm tu quá nhiều thần thông thuật pháp, chỉ sợ đến chết cũng chưa thể bước vào Phân Chi cảnh.
Thiên Vân đi tới phòng ngủ, thấy tiểu muội hơi thở đều đều, không có gì bất thường lúc này mới rời đi, tiến vào phòng luyện công.
Thiên Vân cũng không vội tiến về Tàng Kinh các ngay, hắn hiện tại cần phải giải quyết một số vấn đề tồn đọng, sau này tiến về cũng chưa muộn.
Nhẫn trữ vật hơi sáng lên, một miếng ngọc từ trong bay ra.
Đây là ngọc giản, tu sĩ hay bất kể sinh linh nào tu ra thần thức, đều có thể dùng.
Công dụng của nó là khắc ấn lại kí ức, bất kể hình ảnh hay văn tự đều có thể khắc ấn vào trong.
Người muốn đọc chỉ cần rót thần thức vào tìm tòi là được.
Ngọc giản này là Cổ Thi Điệp lưu cho hắn, trong này dạy cách phân biệt linh tính, linh hồn cùng huyết khí.
Trước kia Thiên Vân hút đi linh tính hung thú cùng võ giả đều sẽ mang máu huyết, linh hồn cùng một chỗ nuốt hết.
Những loại năng lượng này nếu không có phương pháp tịnh hoá sẽ dẫn tới nghiệp lực quấn thân, nhân quả ràng buộc, hậu quả sau này sẽ rất khủng khiếp.
Trước đây có Cổ Thi Điệp đi theo Thiên Vân cũng không cần để ý.
Nhưng giờ khắc này nếu hắn còn cố ý không chịu kiềm chế, vậy chờ đợi hắn chính là hoá bướm, trở thành con thứ hai Cổ Thi Điệp.
Lúc này, bên ngoài động phủ của Thiên Vân, một bóng hình yểu điệu xuất hiện trên không trung, nhìn xuống động phủ của hắn.
Nàng này nhìn chỉ 25, 26 tuổi, mắt phượng, mày ngài, da thịt trắng nõn, mặt trái xoan, tuy không tính nghiêng nước nghiêng thành, nhưng cũng có thể coi là đại mĩ nhân.
Nàng này chính là tông chủ của Lạc Diệp tiên tông Diêu Thanh Hồng.
Nàng lúc này đứng từ trên cao nhìn xuống phía dưới, mặt mang theo nét cười, miệng lẩm bẩm.
"Vừa vào tông liền bế quan, xem ra tâm tính không tệ, mong rằng ngươi sớm ngày bước vào Phân Chi cảnh, chính thức là người của Lạc Diệp Tiên tông ta.
Đại Việt đã rất lâu chưa có người tư chất tốt như vậy, nếu để ba toà linh sơn đào đi, chỉ sợ sau này tu tiên giới Đại Việt sẽ không thể ngóc đầu lên được"
Diêu Thanh Hồng ngửa mặt nhìn trời cao, không biết đang nghĩ cái gì.
Sau cùng nàng cắn răng, nhẫn trữ vật loé sáng, từ trong đó bay ra vài đạo trận kì cùng trận bàn.
"Tiểu tử! Lạc Diệp Tiên tông tuy không thể sánh được với ba toà linh sơn, nhưng ta tin chúng ta có thể bồi dưỡng ngươi càng tốt hơn.
Dù sao ngươi tại nơi này là đỉnh cấp tư chất, nhưng tại ba toà linh sơn ngươi cũng chỉ là cao cấp một chút mà thôi.
Mong rằng sau này ngươi không trách chúng ta tự chủ trương, dù sao ngươi cũng là người Đại Việt, há có thể vì thế lực khác phục vụ".
Nàng nói xong liền phất tay, trận kỳ cùng trận bàn thuận theo nàng điều khiển mà bay đi.
Những trận kì cùng trận bàn mau chóng tạo thành một toà đại trận, ẩn núp biến mất.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân ngồi trong động phủ chợt cảm thấy một trận khác thường.
Cảm giác cả người khoan khoái không ít, linh khí xung quanh cũng tăng lên một mảng lớn.
"Thật kì quái, có lẽ đây cũng là điểm đặc thù của nội môn động phủ a".
Thiên Vân hơi hiếu kì nhưng cũng không quá để tâm, vẫn chăm chú tìm hiểu cách phân biệt linh tính cùng linh hồn.
Thiên Vân vừa tiến vào Lạc Diệp Tiên tông đã trực tiếp được chỉ định là nội môn đệ tử, không khỏi gây ra một trận sóng gió.
Rất nhiều thiên chi kiêu tử trong tông bắt đầu hoài nghi việc này.
Khu vực ngoại môn đệ tử, lúc này không ít đệ tử thăm dò tình hình Thiên Vân.
Lạc Diệp tiên tông có một quy định ngầm, chỉ cần ngoại môn đệ tử tự tin vào thực lực của mình, liền có thể hướng nội môn đệ tử khiêu chiến.
Nếu ngoại môn đệ tử thực sự có thể thắng nội môn đệ tử, người đó liền có thể trực tiếp tiến vào nội môn hàng ngũ.
Nội môn đệ tử có thể từ chối tỉ thí nếu cảm thấy người khiêu chiến không đủ tư cách, hoặc đang bế quan tu luyện.
Chỉ có điều một năm chỉ có thể từ chối một lần, cũng như nhận khiêu chiến một lần.
Tất nhiên nếu nội môn