Thiên Vân y như lời Trương Tấn nói, một đường đi về hướng đông quảng trường nội môn.
Trên đường đi thỉnh thoảng cũng gặp một vài nội môn đệ tử lướt qua, bọn họ phần lớn bay lượn trên cao, chỉ có số ít giống Thiên Vân tu vi Khai Linh cảnh đi dưới đất.
Thiên Vân biết mấy vị tu sĩ Khai Linh cảnh này cũng là thiên kiêu hạng người, nếu không có việc tốt nhất nên tránh xa một chút.
Tiêu chí làm người của hắn trước nay vẫn thế, mình làm việc của mình ít gây phiền phức liền tốt.
Một ít nội môn đệ tử cũng chú ý tới Thiên Vân, thấy hắn lạ mặt liền muốn bắt chuyện, chỉ có điều họ còn chưa tiến lại gần Thiên Vân đã phát giác được, nhanh chóng chuồn mất.
"Người kia là ai nha? Xem cách ăn mặc cùng tu vi của người đó, dường như không phải nội môn đệ tử a".
Một nữ tu nghi hoặc lẩm bẩm.
Người nghi hoặc giống nữ tu kia cũng không ít, cả đám thấy Thiên Vân hành vi lén lút, không khỏi cảm thấy cổ quái.
Thiên Vân đông chạy, tây chạy, cuối cùng mới tìm tới Tàng Kinh Các, trong bụng không khỏi thầm mắng.
"Ta đã cố tình tránh đi, tại sao đám người kia cứ phải chạy theo ta làm cái gì?"
Gác tâm tình buồn bực qua một bên, Thiên Vân móc lệnh bài trong nhẫn trữ vật ra, tiến vào trong.
Tàng Kinh Các là một tòa lâu vô cùng lớn, chia làm 8 tầng, bên trong chứa đầy các loại điển tịch, bí tịch, công pháp.
Thiên Vân nghe nói, Khai Linh cảnh đệ tử chỉ có thể tiến vào lầu một cùng lầu hai, lầu ba và bốn dành cho tu sĩ Phân Chi, lầu năm và lầu sáu dành cho tu sĩ Phong Thân, lầu bảy chỉ các mạch chủ cùng tông chủ mới được đi lên, về phần lầu tám Thiên Vân cũng không rõ nữa.
Tất nhiên mọi sự đều có trường hợp ngoại lệ.
Ví như chân truyền đệ tử, bọn họ có đặc quyền tiến thêm một tầng lầu so với tu vi của mình.
Thánh Tử cùng Thánh Nữ thậm chí còn có thể tiến thêm hai tầng.
Có điều những tầng thứ này Thiên Vân bây giờ còn chưa thể tiếp xúc, hắn cũng không muốn mơ tưởng quá nhiều.
Vừa bước vào cửa Tàng Kinh Các, Thiên Vân liền có cảm giác cả người phát lạnh, hắn khẩn trương nhìn quanh.
Chỉ thấy, một ông lão đang ngồi khoanh chân trên chiếc bồ đoàn.
Ông lão này tuổi tác đã cao, da mặt nhăn nheo, nước da đồi mồi, thế nhưng khí tức của ông lão lại rất mạnh, chỉ sợ không dưới Phong Thân Cảnh.
Thiên Vân biết ông lão này chính là quản lý ở đây, vội vàng cung kính đi tới.
"Nội môn đệ tử Thiên Vân, xin bái kiến tiền bối.
Vãn bối tới Tàng Kinh Các mưu cầu một cuốn công pháp cơ sở, mong tiền bối cho phép".
Thiên Vân vái chào một cái, lập tức đưa lệnh bài của mình ra, nói.
Ông lão mí mắt hơi run, chìa tay đón lấy lệnh bài, đôi mắt đục ngầu hơi mở ra, nhìn miếng lệnh bài, lại nhìn về Thiên Vân.
"Ngươi có thể tùy ý nhìn các điển tịch từ lầu một tới lầu ba, chỉ được chọn tối đa hai loại công pháp, hai loại pháp thuật, về phần những điển tịch thông thường cứ tùy ý đọc là được.
Thời gian lưu lại không quá hai canh giờ, muốn học công pháp nào cứ đem tới, ta sẽ giúp ngươi phục chế một bản.
Lần sau ra ngoài nhớ mặc đồng phục tông môn, đây là nhắc nhở lần đầu".
Ông lão gật gù, nói xong liền phất tay, ý bảo Thiên Vân có thể đi xem.
Thiên Vân gật đầu vâng dạ, vẻ mặt lại có chút nghi ngờ, thầm nhủ.
"Ông lão này vừa nói gì a? Ta có thể tiến vào tầng thứ ba? Chắc vị tiền bối này già nên lẩm cẩm"
Thiên Vân cũng mặc kệ, ông lão đã nói hắn có thể đi lên tầng ba, nếu hắn không lên chẳng phải hắn là người ngu hay sao? Thiên Vân không có vội vã tiến về lầu hai, lầu ba, hắn muốn xem một chút điển tịch chí quái, trau dồi một chút tu tiên thường thức.
Điển tịch chí quái trong Tàng Kinh Các đều là những mặt hàng đại chúng, thường sẽ được đặt ở lầu một.
Các loại công pháp, thuật pháp, vũ kĩ thường được đặt ở trên lầu hai trở lên.
Thiên Vân cũng không phải muốn tìm cái gì quá cao siêu tri thức, cái hắn tìm là những ghi chép thông dụng, ví dụ như phân biệt phẩm cấp đan dược thế nào, ma tu cùng yêu quái là gì...!Thiên Vân dành hơn nửa thời gian quanh quẩn tại lầu một, tốc độ lật sách cũng là rất nhanh.
Thực ra trong lòng hắn cũng có chút mơ ước, biết đâu vận khí mình bạo tăng, trong một cuốn sách nào đó lại xuất hiện tuyệt đỉnh công pháp thì sao? Chẳng phải đám người mang khí vận rất hay gặp tình huống này hay sao? Chỉ có điều Thiên Vân không phải hạng người mang đại khí vận, hắn lật cả trăm cuốn điển tịch vẫn là uổng công mà thôi.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân thấy thời gian đã trôi quá nửa, cũng không có hứng thú đọc sách trau dồi kiến thức nữa, nhanh chân đi tới hành lang lầu hai.
"Rất tốt! Tâm tính không tệ, dù biết có thể đi lên lầu ba nhưng vẫn cố ý lưu tại lầu một, học những cái này tu tiên thường thức.
Tu tiên nha, nếu không hiểu những thứ này cơ sở, làm sao có thể hiểu những thứ ảo diệu phía sau".
Ông lão thấy Thiên Vân đi lên lầu hai, lúc này mới nhẹ gật đầu lẩm bẩm.
Tiến vào lầu hai, ngước mắt nhìn lên, đủ loại công pháp, bí tịch khiến Thiên Vân chóng cả mặt.
"Đao pháp Đoạn Nhạc Thập Tam Đao, kiếm pháp Vô Ảnh kiếm, Thối pháp Thiên Phong thối, thương pháp Lưu Quang Hóa Ảnh thương..., Hỏa Cầu thuật, Phong Nhận thuật, Dẫn Lôi pháp..., Khống Vật thuật, Thổ Tường thuật, Băng Nhận thuật, Lôi Hành bộ, Diệu Ảnh..."
Thiên Vân đọc qua danh tự các loại bí tịch, thuật pháp cũng đủ miệng khô lưỡi rát.
"Nhiều như vậy, biết chọn cái nào bây giờ? Bỏ đi, chọn trước một môn công pháp tu luyện thần hồn rồi tính".
Thiên Vân bỏ qua đám thuật pháp, khinh công này sang một bên, tiến về giá sách chứa công pháp.
"Trường Sinh công, Thanh Nguyên công, Băng Nguyên công, Hỏa Vân công, Lôi Cực Thần Công,...!Thiên Hoang Bảy Biến, Thái Nhạc Tinh Nguyên Công, Minh Ngục Trấn Ma Kinh..."
Thiên Vân đọc một hồi không khỏi đổ mồ hôi, các công pháp này đều bài xích Hạ Thi Phệ Linh Kinh, công thức vận hành kinh mạch là hoàn toàn khác nhau.
Khi còn là võ giả Thiên Vân có thể làm liều, kinh mạch nghịch hành một chút cũng không thành vấn đề quá lớn.
Có điều hiện tại khác a, hắn đã là người tu tiên, nếu còn làm liều chỉ sợ chết lúc nào cũng không biết.
"Chết tiệt! Dương Thanh Long, ngươi đáng chết".
Thiên Vân buồn bực cực kỳ, hiện tại Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Vạn Tướng Pháp Điển tựa như cơ thể hắn một bộ phận, muốn tán công cũng chẳng được.
Nhưng nếu không tán công hắn liền vô pháp tu luyện công pháp khác, vô pháp giúp thần hồn tăng cao.
Hiên tại Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Vạn Tướng Pháp Điền đã hình thành một loại cộng minh, từ lâu đã tự hành vận chuyển, muốn tu luyện công pháp khác chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Thiên Vân không dám chắc mình có thể thời thời khắc khắc bảo trì tỉnh táo, duy trì vận hành của công pháp hay không.
Chỉ cần hắn có một chút không tỉnh táo, nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì thân tử đạo tiêu.
Thiên Vân thời khắc này thầm hận Dương Thanh Long thấu xương, nếu không phải vì dã tâm của y, hiện tại hắn cũng không khốn khổ thế này.
"Hiện tại mỗi lần đột phá cảnh giới thần hồn của ta tăng trưởng quá ít, thân thể khí huyết lại tăng lên một mảng lớn, chỉ sợ sẽ có ngày ta không thể khống chế nổi thân xác này mất.
Nếu đã không thể luyện công pháp khác đề thăng thần hồn, vậy chỉ có thể tìm kiếm bí thuật mà thôi, chỉ mong Lạc Diệp Tiên tông tồn tại loại bí thuật này.
Nếu không thể tìm cách giải quyết, chỉ sợ đột phá vài cái tiểu cảnh giới nữa, ta liền vô pháp tự khống chế thân thể.
Lên lầu ba xem một chút..." Thiên Vân cắn răng đi lên lầu ba, công pháp cùng thuật pháp phía dưới gần như không có tác dụng gì với hắn lúc này.
Lầu ba Tàng Kinh Các không có sách, các loại điển tịch, công pháp, bí pháp đều được khắc vào ngọc giản.
Ngọc giản cũng không có quá nhiều, đếm sơ sơ cũng chỉ hơn 500 miếng.
— QUẢNG CÁO —
Thiên Vân không có đi tìm hiểu công pháp, hắn một đường chạy tới nơi cất giữ bí thuật, bí pháp.
"Phá Huyết Chú Sát, Huyết Độn thuật, Luyện Thân Thành Thánh, Vạn Độc Tôi Thể, Khô Mộc thuật, Tá Thi Hoàn Hồn, Li Thần Kinh, Đạo Thụ Triết Hồn, Trảm Hồn thuật, Phệ Hồn Ma Kinh, Phân Thần Thuật..."
Thiên Vân đọc hơn trăm loại bí thuật, vẻ