Những lời Nguyên Giang Vãn nói không phải không có lý.
Chu Chu nghe vậy, không đợi Cố Kiều Niệm lên tiếng đã nói: “Em sẽ đi tìm hiểu tình hình.
”
“Ừm.
” Cố Kiều Niệm gật đầu.
Đang nói chuyện thì Cung Dịch đã về.
“Dì Nguyên.
”
“Tiểu Cung Dịch về rồi sao?” Nguyên Giang Vãn cười cười: “Cơm chiều phải đợi một lúc nữa mới ăn được.
”
“Vâng.
” Cung Dịch gật đầu, tầm mắt rơi xuống tay Cố Kiều Niệm.
“Không sao cả.
” Cố Kiều Niệm nhẹ giọng nói: “Không còn sưng như lúc nãy nữa rồi.
”
Cung Dịch không trả lời lại chuyện này: “Buổi diễn ngày mai, có vài chỗ em không hiểu, chị lên lầu đọc lại kịch bản với em đi.
”
“Được.
”
Cố Kiều Niệm gật đầu.
Cung Dịch chào Nguyên Giang Vãn một lần nữa rồi lên lầu.
“Giận rồi đấy.
” Nguyên Giang Vãn nói nhỏ với Cố Kiều Niệm.
“Vâng, con biết rồi.
” Cố Kiều Niệm lè lưỡi: “Con đi dỗ dành đây.
”
“Đừng dỗ quá mức, chiều hư không tốt đâu.
” Nguyên Giang Vãn nói.
“Mẹ nuôi yên tâm, Cung Dịch có chừng mực mà.
”
Cố Kiều Niệm nắm lấy tay Nguyên Giang Vãn, sau đó lên lầu.
Chu Chu nhìn bóng dáng Cố Kiều Niệm, lẩm bẩm trong lòng.
Dì Nguyễn lo lắng quá muộn rồi.
Cung Dịch sớm đã bị chiều hư!
Trên lầu.
Cung Dịch cầm kịch bản ngồi trên sô pha đợi Cố Kiều Niệm.
Cố Kiều Niệm đẩy cửa bước vào, từ từ đến bên cạnh anh.
“Còn đau không?”
Cung Dịch buông kịch bản xuống, kéo tay cô qua xem.
“Một chút.
” Cố Kiều Niệm thành thật trả lời.
“Cô ta cố ý.
” Cung Dịch ngẩng đầu nhìn Cố Kiều Niệm, nói ra từng chữ: “Tôi ước mình có thể băm tay cô ta ra.
”
“Đừng mà.
” Cố Kiều Niệm che miệng Cung Dịch lại.
Bé ngoan không thể nói lời này.
“Vốn dĩ tôi cho rằng dù cô ta không phải một người tốt thì cũng là một diễn viên chuyên nghiệp, ai ngờ rằng cô ta dám ra tay chơi xấu trong khi đóng phim.
Lần này do tôi không phòng bị, nhưng sau này sẽ không như vậy.
” Cố Kiều Niệm an ủi Cung Dịch.
Cung Dịch sẽ giải quyết vấn đề này.
Nhất định dùng phương thức thô bạo nhất, trực tiếp khến Vũ Tuyết cút đi.
Nhưng mà!
Đối với Cố Kiều Niệm thì để cô ta cút đi vẫn không đủ.
Nếu Vũ Tuyết chủ động trèo xuống bàn thờ trêu chọc cô một lần nữa.
Từ khi cô ta dự định hại Cố Kiều Niệm thì Cố Kiều Niệm đã hạ quyết tâm.
Nếu cô ta đã bước xuống bàn thờ thì đừng mong trở lên lại.
“Không cho tôi quản sao?” Cung Dịch nhíu mày hỏi.
“Phụ nữ đánh nhau, đàn ông không cần nhúng tay.
” Cố Kiều Niệm đưa ra logic của cô.
Cung Dịch: “! ”
“Tôi có thể giải quyết.
” Cố Kiều Niệm cúi đầu, hôn xuống ánh mắt không vui vẻ của Cung Dịch.
“Chỉ một lần này thôi, nếu có lần sau thì tôi nhất định sẽ băm tay cô ta ra.
” Cung Dịch nhìn Cố Kiều Niệm, vô cùng chắc chắn nói.
Cố Kiều Niệm che miệng Cung Dịch lại.
Bé ngoan làm sao có thể nói lời này.
Ánh mắt Cung Dịch nhìn Cố Kiều Niệm rất chắc chắn, bộ dạng lần này không thể đưa ra điều kiện nữa.
Cố Kiều Niệm bất lực nói: “Đã rõ.
”
Vẻ mặt Cung Dịch lúc này mới tốt hơn một chút, sau đó giang hai tay ra ôm lấy Cố Kiều Niệm, mặt dán vào bụng dưới của Cố Kiều Niệm.
Trái tim Cố Kiều Niệm bỗng mềm ra, cô duỗi tay xoa đầu Cung Dịch: “Không phải nói muốn xem kịch bản sao?”
“Là nói dối thôi.
” Cung Dịch cũng không quá rộng rãi: “Tôi chỉ muốn ở một mình với chị thôi.
”
Cố Kiều Niệm bật cười rồi hỏi: “Hôm nay tôi đùa giỡn với cậu trước mặt đạo diễn, cậu có cảm thấy khó chịu không?”
Cung Dịch ôm chặt hơn một chút: “Tôi còn ước gì được thêm vài lần nữa.
”
Cố Kiều Niệm cười rất tươi.
Chuyện của Vũ Tuyết giống như trang sách được lật qua trong Cung Dịch.
Đêm khuya.
Cố Kiều Niệm và Cung Dịch đều đã ngủ.
Nghiêm Trình Thành xách theo đồ ăn lặng lẽ meo meo lại đây.
Thủ hạ Chu Chu đang chuẩn bị quay một số kịch bản, bây giờ đang trong giai đoạn hoàn thiện, cộng thêm với chuyện hôm nay của Hách Tiểu Điềm, khiến cô ấy bận đến mức lúc này mới có thời gian để thở.
“Ngủ hết rồi sao?”
Nghiêm Trình Thành đi vào, biết rõ nhưng vẫn hỏi.
“Đúng vậy.
”
Chu Chu nhiệt tình chào đón, sau đó cũng nhiệt tình nhận lấy đồ ăn Nghiêm Trình Thành mang về.
Những món ngon này không cần phải làm nóng, cứ như vậy ăn cũng ngon.
Chu Chu mở một lon bia, khui một hộp thịt bò.
Ngồi xuống, chuẩn bị bổ sung thêm năng lượng.
Nghiêm Trình Thành ngồi xuống đối diện cô ấy: “Tôi không mua quá cay, sợ ăn sẽ nóng.
”
“Vừa! Rất vừa! Bao nhiêu tiền vậy? Tôi chuyển cho anh.
” Chu Chu thử một miếng, vui mừng khua tay.
“Tôi mua cho Kiều Kiều, không phải mua cho cô, ai muốn cô trả tiền chứ.
” Vẻ mặt Nghiêm Trình Thành ghét bỏ: “Cứ ăn của cô đi, Cung Dịch sẽ đưa cho tôi.
”
Chu Chu cũng không