Bộ phim này của khách mời Cố Kiều Niệm.
Là một bộ phim dài tập.
Kịch bản phù hợp tiêu chuẩn, cũng không tệ nát như Chu Chu nói.
Diễn viên đều tốt nghiệp từ Học viên điện ảnh.
Một buổi sáng đã quay xong hai bộ phim, quá trình quay cũng coi như là thuận lợi.
“Cô Cố chưa từng học biểu diễn một cách tiêu chuẩn nhưng kỹ thuật diễn cũng không tệ đấy.”
Quay xong bộ thứ hai.
Cố Kiều Niệm chào hỏi với đạo diễn xong, chuẩn bị trở về xe bảo mẫu để nghỉ ngơi.
Lúc này nam chính của bộ phim là Triệu Hưng đã đi đến.
Triệu Hưng bốn mươi tuổi debut, khuôn mặt góc cạnh trông vô cùng phúc hậu.
Được xem như là gương mặt quen thuộc trong mắt công chúng, anh ta đóng qua không ít vai phụ của các phim truyền hình.
Lời kia của anh ta vừa nói ra.
Thì tràn ngập cảm giác ưu việt và sự khinh thường đối với Cố Kiều Niệm.
Cố Kiều Niệm không tiếp lời này của anh ta.
Đạo diễn lên tiếng vừa cười vừa nói: “Cô Cố chính là người mười mấy tuổi đã cầm được giải Ảnh Hậu nên đương nhiên kỹ thuật diễn không kém.”
“Nếu có thể tốt hơn chút nữa thì cũng sẽ không bỏ qua giải Ảnh Hậu Kim Sư rồi.” Triệu Hưng lắc đầu với vẻ mặt tràn đầy tiếc nuối, sau đó vươn móng vuốt về phía eo Cố Kiều Niệm.
“Vừa hay hôm nay có thời gian rảnh, đợi buổi tối quay xong thì tôi thân là trưởng bối sẽ truyền thụ một vài kỹ thuật đóng phim cho cô thật tốt.”
Cố Kiều Niệm tránh ra một bước.
Móng vuốt của Triệu Hưng vồ hụt.
Chu Chu cũng vội vàng chắn giữa Cố Kiều Niệm và Triệu Hưng.
Cô ấy đang nói vài lời qua loa lấy lệ.
Cố Kiều Niệm ở bên cạnh thì nở nụ cười lạnh lùng: “Thầy Triệu, bốn tuổi tôi đã debut đóng phim rồi, thêm cả mấy năm trước mỗi năm đều quay quảng cáo thì tính ra cũng hai mươi năm, anh khẳng định anh là tiền bối của tôi?”
Nét cười trên mặt Triệu Hưng thoáng trở nên ngượng ngùng.
Thời gian mà anh ta debut mới mười lăm năm.
Dựa theo cách nói của nghề thì Cố Kiều Niệm đúng thật là được xem như tiền bối của anh ta.
Nhưng một cô gái không xuất thân chính quy như cô mà cũng xứng?
Nét cười của Cố Kiều Niệm không có chút độ ấm nào nhưng trông tự nhiên và phóng khoáng.
Đạo diễn nhìn thấy tình hình không đúng.
Nên lập tức liếc mắt qua loa hai cái.
Đợi sau khi Cố Kiều Niệm rời khỏi.
Vẻ mặt của Triệu Hưng hạ xuống ngay tức khắc: “Cô ta giả bộ thanh cao cái gì chứ? Nếu hôm nay đổi lại là một ông chủ lớn ở đây thì nhất định cô ta sẽ bổ nhào người đến, anh có tin không? Trừng mắt lạnh lùng với lão tử đấy, không phải là cảm thấy lão tử nghèo hay sao?”
Đạo diễn vỗ vai Triệu Hưng: “Bây giờ mới là ngày đầu tiên, anh gấp cái gì? Anh xem tình hình của những nữ minh tinh trước đây có ai không phải sau vài ngày hoặc thậm chí đến tận lúc xong bộ phim mới thành chứ? Từ từ sẽ đến.”
Bị Cố Kiều Niệm vả mặt.
Khuôn mặt Triệu Hưng tràn ngập vẻ khó chịu, nhìn về phương hướng cô rời khỏi mà hừ một tiếng dữ tợn.
Cố Kiều Niệm quay về xe bảo mẫu.
Chu Chu còn hơi tức giận.
“Tên chó chết kia mới ngày đầu đi làm đã dám quấy rối diễn viên nữ!”
Cố Kiều Niệm không nói gì.
Sau khi cô lên xe thì lấy điện thoại ra.
Ấn vào Weibo.
Từ khóa Cung Dịch rút lui khỏi cuộc thi đã đứng đầu hotsearch.
Sắc mặt Cố Kiều Niệm vô cùng khó coi.
Cô nhấp vào từ khoá để mở ra.
Đặt trên đầu Weibo là thông báo chính thức của tổ tiết mục.
Trên mạng đã bùng nổ rồi.
Cố Kiều Niệm nhìn chằm chằm vào bản thông báo hơn nửa ngày.
Tức giận đến mức trực tiếp ném điện thoại ra ngoài.
Chu Chu tay mắt lanh lẹ nên đã một phát bắt được: “Không phải rút lui khỏi cuộc thi thôi sao, khuôn mặt kia của cậu ta chính là mặt kiếm ra tiền đấy, đi đâu cũng có thể hot! Hơn nữa cậu ta lại là con trai của nhà tài phiệt, cô lo gì chứ?” Chu Chu không thể nhịn được mà quăng điện thoại vào trong túi xách của mình rồi vỗ bàn với Cố Kiều Niệm.
Cố Kiều Niệm vô cùng buồn phiền, cô cho là mình đã tức giận đến vậy rồi.
Thì tên đàn ông thối đó ít nhiều gì cũng sẽ lo lắng một chút mà tiếp tục hoàn thành cuộc thi.
Nhìn xem cái quyết tâm và nghị lực này của người ta đi.
Dù trời có sập xuống cũng không ngăn được bước chân rút lui khỏi cuộc thi của anh.
Cố Kiều Niệm có ngàn lý do để lo lắng.
Nhưng cuối cùng đến bên miệng thì chỉ còn lại một câu thở dài.
“Không lo lắng nữa.”
Chu Chu: “?”
“Sau này không còn liên quan gì nữa.”
Đã một ngày.
Cung Dịch không gửi tin nhắn cũng không gọi điện.
Chuyện tính cách chống đối xã hội… có lẽ thật sự đã làm anh đau nhói.
Cũng tốt.