Sáng sớm, Khương Chi Chi đã bị âm thanh loảng xoảng đánh thức.
Ngay khi cô đi xuống lầu thì nhanh chóng nhận được tin tức.
Cuối tuần này chính là sinh nhật của Khương Nhược Vi.
Vì để chúc mừng nên ngày hôm đó nhà họ Khương sẽ tổ chức một buổi tiệc sinh nhật thật long trọng, mời các nhân vật nổi tiếng đến tham dự.
Ánh mắt Khương Chi Chi lạnh lùng: “Tiệc sinh nhật?”
Cũng chỉ là một đứa con riêng, thế mà buổi tiệc sinh nhật lại tổ chức còn hơn cả sinh nhật của con ruột.
Đúng là buồn cười thật đấy!
“Là do bà sắp xếp đấy!” Phương Như Phượng chống gậy bước tới, thấp giọng nói một câu: “Bây giờ Nhược Vi đã nhận được sự coi trọng của nhà họ Nguyên, đây chính là thời cơ tốt để nhà họ Khương và nhà họ Nguyên cải thiện mối quan hệ, đương nhiên là phải đặt lợi ích của nhà họ Khương lên hàng đầu rồi.
Chi Chi cháu hiểu chuyện một chút đi.”
“Vâng!” Khương Chi Chi lạnh lùng đáp lại.
Kiếp trước thân là CEO của công ty, cũng không phải chưa từng được tổ chức một buổi tiệc sinh nhật giống như thế.
“Chị, hãy chờ đón buổi tiệc sinh nhật của em nhé.” Giọng nói của Khương Nhược Vi truyền tới bên cạnh: “Chị tới đây quyết định giúp em một chút đi, nên trưng mỗi hoa hồng trong đại sảnh hay là trưng cả hoa lan nữa?”
Bây giờ Khương Nhược Vi thật sự vô cùng đắc ý, nếu đổi lại là trước đây thì cô ta cũng không dám làm những chuyện như thế.
Thế nhưng bây giờ tất cả mọi thứ đã thay đổi rồi.
Bây giờ cô ta chính là người mà nhà họ Nguyên xem trọng nhất, thế nên Khương Chi Chi cũng sẽ không bao giờ được tổ chức một buổi tiệc sinh nhật long trọng như cô ta!
Khương Chi Chi là cái thá gì chứ? Cũng chỉ là một con cờ bị cả gia tộc vứt bỏ, tương lai còn sẽ bị nhà họ Mạc từ hôn một cách tàn nhẫn…
Nhà họ Khương này sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về một mình Khương Nhược Vi!
Nghĩ tới đây, khóe miệng cô ta không nhịn được cong lên!
“Chị nghĩ dùng những loại hoa nhỏ màu trắng là được nhất đấy!” Khương Chi Chi lạnh lùng lên tiếng: “Có thể làm nổi bật lên khí chất của em.”
Sau khi ăn xong, Khương Nhược Vi nhận được điện thoại của Mạc Hạo Thần.
“Nhược Vi, anh nhớ em, bây giờ em có ra ngoài được không?”
“Anh Hạo Thần, e rằng chuyện này không được rồi.” Khương Nhược Vi cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, trong lòng cảm thấy căng thẳng: “Em vẫn còn đang trong thời kì cấm túc mà.”
“Không sao, anh sẽ đích thân tới nhà họ Khương đón em, sau đó sẽ nói giúp em.” Mạc Hạo Thần nhanh chóng lên tiếng.
“Không cần đâu…” Khương Nhược Vi từ chối theo bản năng, trong lòng nhanh chóng tính toán.
Bây giờ trong nhà đang chuẩn bị tiệc sinh nhật cho cô ta, tất cả mọi người trong nhà họ Khương đều biết rằng cô ta sắp trở thành người nhà họ Nguyên, nếu không cẩn thận để Mạc Hạo Thần biết được chuyện này…"
Khương Nhược Vi nhẹ giọng giải thích: “Anh Hạo Thần, bây giờ anh là vị hôn phu của chị gái em, chúng ta nên bớt một chút đi, nếu không sẽ bị phát hiện…”
“Cũng đúng, chờ anh giải quyết cái cô gái ngu ngốc Khương Chi Chi kia xong anh sẽ cưới em ngay.”
Đương nhiên Mạc Hạo Thần không hề biết lúc này, ở đầu dây bên kia Khương Nhược Vi đang nhìn chằm chằm chiếc vòng tay có giá trị không rẻ trên cổ tay mình.
Đây là lần đầu tiên cô ta cảm thấy mất kiên nhẫn với người đang nói luyên thuyên không ngừng ở đầu dây bên kia.
Cô ta tuyệt đối không thể để nhà họ Nguyên biết được mối quan hệ giữa cô ta và Mạc Hạo Thần!
Tại nhà họ Nguyên.
“Mẹ à, có chuyện gì thế?”
Nguyễn Lam nhân cơ hội gọi lại cho Nguyên Cận Mặc, người đàn ông cau mày, giọng nói lạnh lùng.
“Tuần tới nhà họ Khương có