Vợ chồng bác Trần đi ra ngoài một chuyến, mấy ngày sau mới trở về. Hai người không khỏi cảm thấy bầu không khí ở nhà của hai đứa nhỏ này không ổn.
Dính nhau hơn cả trước kia.
Chẳng qua đối với đôi vợ chồng già mà nói, Kiều Lam và Đàm Mặc càng tốt đẹp, hai ông bà càng vui vẻ hơn.
Nghe nói năm đó vừa trưởng thành là dì Trần đã gả cho bác Trần. Bây giờ nếu không phải xã hội chủ trương kết hôn muộn, hai đứa trẻ cũng chưa đến tuổi kết hôn, dì Trần chỉ ước gì mình có thể trực tiếp kéo hai người đi lĩnh chứng.
Mỗi lúc trời tối, Đàm Mặc đều đi tập võ như trước đây. Kiều Lam hiện giờ rảnh rỗi nên ngày nào cũng đi cùng Đàm Mặc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bác Trần hối cả hai người đi thi bằng lái. Thế là ban ngày học lái xe, ban đêm tập đấm bốc, ngày tháng trôi qua muốn thoải mái bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Cho đến khi kết quả thi đại học cuối cùng cũng được công bố.
Không biết những người khác ra sao, Kiều Lam thì không lo lắng hay nóng vội lắm. Đàm Mặc lại càng bình tĩnh vô cùng.
Sau khi thi xong, bởi vì đủ giỏi nên gần như có thể dự tính được kết quả. Điểm số cuối cùng hẳn sẽ không quá khác so với dự tính, nhất là khoa học tự nhiên.
Kiều Lam và Đàm Mặc không thức đêm thức hôm chờ kiểm tra kết quả. Mãi đến ngày hôm sau, vừa mới hơn sáu giờ, chủ nhiệm lớp đã lâu không gặp gọi thẳng vào điện thoại của Kiều Lam.
Tuy rằng chưa tra điểm nhưng từ sự phấn khích và nhiệt tình của chủ nhiệm lớp, chắc chắn Kiều Lam và Đàm Mặc đều giữ vững phong độ, hoàn thành tốt bài thi.
Nhưng nếu chủ nhiệm lớp có thể phấn khích đến mức này, Kiều Lam cũng hăng hái theo, vội hỏi chủ nhiệm lớp rốt cuộc Đàm Mặc thi được bao nhiêu điểm.
Chủ nhiệm lớp đơn thuần là quá hưng phấn nên mới gọi điện thoại cho Kiều Lam, thế rồi nghe giọng điệu, cô căn bản còn chưa biết.
“Thầy không nói đâu.” Chủ nhiệm lớp cười, khỏi nói có bao nhiêu vui vẻ. “Tự các em tra đi. Tra xong nhớ phải đến trường đấy.”
Ngày có kết quả, nhà trường thống nhất sẽ phát giấy hướng dẫn đăng ký chuyên ngành đại học cho học sinh. Một vài học sinh còn muốn hỏi ý kiến của các thầy cô giáo, vậy nên tất cả mọi người sẽ đến trường học một chuyến.
“Dạ vâng.” Cúp điện thoại rồi, Kiều Lam kéo Đàm Mặc chạy đi mở máy tính. Vợ chồng bác Trần cũng đi theo xem náo nhiệt.
Dù vợ chồng bác Trần không hiểu rõ về việc thi đại học, trên thực tế rất nhiều ông bà cũng không hiểu cái này, nhưng lúc cháu trai cháu gái có điểm, họ vẫn rất quan tâm.
Tuy nói lúc dùng cơm, Kiều Lam có thói quen ăn những món ưa thích trước. Nhưng bây giờ, cô vẫn thấy cảm thấy rằng phải tra cho mình trước, tra cho Đàm Mặc sau, để niềm vui bất ngờ lại cuối cùng.
Kiều Lam nhập số báo danh của mình vào. Một lát sau, toàn bộ thông tin và kết quả của cô hiện ra.
Toán và Anh Văn được tối đa 150 điểm. Ngữ Văn 140. Khoa học tự nhiên hơi thấp một chút, 281.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tổng điểm 721.
Chỗ Kiều Lam làm đề đại học tập I [1]. Rất nhiều tỉnh cùng sử dụng một bộ đề thi, có tổng là 750 điểm.
[1] Đề đại học tập I bao gồm: Toán (có 2 loại đề dành cho học sinh thi tự nhiên và học sinh thi xã hội); Ngữ Văn; Khoa học tự nhiên; Khoa học xã hội; Anh Văn (2 đề khác nhau). Các khu vực áp dụng đề đại học tập I là An Huy, Hồ Bắc, Phúc Kiến, Hà Nam, Hồ Nam, Sơn Tây, Hà Bắc, Giang Tây, Quảng Đông. (Theo baidu)
Số điểm này cao hơn một chút so với dự đoán của Kiều Lam trước đó.
Kiều Lam đoán chừng mình được khoảng 715 điểm, không xê xích nhiều so với mấy lần thi thử bình thường của cô. Kiều Lam chưa bao giờ thi thử được 720 điểm, cô không ngờ rằng mình lại có thể đột phá trong kỳ thi đại học quan trọng nhất.
Mặc dù chỉ đột phá được 1 điểm, nhưng cũng gọi là đột phá rồi!
Có lẽ biểu hiện của Kiều Lam cùng Đàm Mặc quá bình tĩnh, vợ chồng bác Trần không nắm chắc được. Vậy rốt cuộc bé Lam có thi tốt hay không?
Đàm Mặc suy nghĩ một chút rồi nói: “Bỏ qua mức độ khó dễ của đề thi năm nay, điểm này gần như là được Thủ khoa của một số tỉnh.”
Dì Trần nghe không hiểu kết quả nhưng hiểu được hai chữ Thủ khoa. Bà vui mừng ôm Kiều Lam, suýt chút nữa là hôn cô một cái. Kiều Lam bị Đàm Mặc kéo về.
Cô nhanh chóng đóng giao diện của mình lại, mở trang mới ra nhập số báo danh của Đàm Mặc vào.
Điểm của cô chỉ cần biết là được rồi, điểm của Đàm Mặc mới là vở chính.
Chủ nhiệm lớp vẫn luôn mong đợi rằng Đàm Mặc có thể thi rồi lấy được danh hiệu Thủ khoa tỉnh. Làm bạn gái của Đàm Mặc, so với chủ nhiệm lớp Kiều Lam còn kích động hơn.
Sau khi nhập xong tất cả thông tin, Kiều Lam dừng lại một chút, hít sâu, chuẩn bị sẵn sàng.
Đàm Mặc không nhịn được cười, nói: “Có khi em cao điểm hơn anh đấy.”
“Sao có thể?” Kiều Lam lắc đầu mà không cần suy nghĩ. “Chắc chắn là anh cao điểm hơn em. Nếu như không phải, em ăn bàn phím.”
Trong nháy mắt nói chuyện, điểm hiện ra.
Đàm Mặc hời hợt nhìn thoáng qua, cười: “Xem ra không cần phải ăn bàn phím rồi.”
Kiều Lam nhìn chằm chằm kết quả mấy lần, lúc này mới quay sang nắm lấy tay Đàm Mặc, giọng nói không giấu được vẻ kích động: “Sao anh lại bình tĩnh như vậy chứ!”
738!
Toán và Anh Văn vẫn đạt điểm tối đa 150 [2] như cũ. Ngữ Văn còn cao hơn Kiều Lam 2 điểm, 140 [3]. Đáng sợ nhất là Khoa học Tự nhiên 298 điểm, thiếu 2 điểm nữa là được điểm tối đa.
[2] Bản gốc tác giả viết nhầm là 160 điểm.
[3] Tác giả nhầm tiếp đoạn này, nếu Đàm Mặc 140 điểm Ngữ Văn thì thật ra anh bằng điểm với Kiều Lam chứ không hơn điểm nào cả.
Mà tổng tất cả điểm cũng chỉ thua (điểm tối đa) 12 điểm mà thôi.
Trong đó 10 điểm là ở môn Ngữ Văn. Nhưng Ngữ Văn 140 điểm đã là số điểm cao nhất trong số các điểm cao rồi.
Kiều Lam đã quen với sự lợi hại của Đàm Mặc nhưng cô vẫn không nhịn được mà cảm thán.
Sao bạn trai em lại có thể lợi hại như thế chứ?
Thiếu 12 điểm nữa thôi là được tối đa!
Thủ khoa thi đại học của tỉnh bao năm qua tuyệt đối chưa có ai đạt điểm cao như thế.
Nếu điểm này của Đàm Mặc mà không được Thủ khoa, Kiều Lam có thể ăn bàn phím một lần nữa.
Tuy nhiên, không cần tìm chủ nhiệm lớp để xác nhận, một dòng tin đã hiện sáng loáng trên trang web. Tên của Đàm Mặc được treo lên đầu, số điểm kinh người cũng được treo lên cao.
Kiều Lam lập tức hiểu được tại sao vừa rồi chủ nhiệm lớp lại kích động như thế. Bây giờ cô cũng kích động, muốn gọi điện thoại cho mọi người khắp nơi để khoe khoang một phen.
Nhưng hầu như tất cả bạn bè của cô đều là bạn học cùng lớp. Không cần Kiều Lam nói, hẳn là họ cũng biết hết rồi.
Kiều Lam đột nhiên có cảm giác hụt hẫng vì không thể khoe khoang với ai.
Cuối cùng cô chỉ có thể tiếp tục cảm thán với bạn trai mình, sao lần này anh có thể thi tốt như thế.
Ngược lại Đàm Mặc trả lời rất nghiêm túc. Anh suy nghĩ một chút rồi nói: “Bởi vì đã dò bài lại