Nhật Ký Chia Tay Của Nữ Phụ

Chương 1


trước sau

La Thiến không hề nguyện ý đến nơi này. Cả đời cô đều nghèo rớt mồng tơi, ăn không đủ no mặc không đủ ấm.

3 tuổi mất mẹ, 5 tuổi mất cha, ở với ông bà nội tới năm 10 tuổi rồi hai người cũng lần lượt qua đời. Sau đó lại được đưa đến nương tựa bên ông bà ngoại, khi La Thiến tốt nghiệp năm nhất trung học, trong thời gian 3 năm này ông bà ngoại cũng qua đời nốt.

Từ đấy, trong thôn cô liền mang danh thiên sát cô tinh chuyên khắc người thân, không còn ai dám tiếp nhận cô nữa, cho tới khi 18 tuổi, vì chịu không nổi những lời đồn đãi mà La Thiến bỏ ra ngoài làm công.

Không bằng cấp không sắc đẹp cũng chỉ có thể đi làm phục vụ, người bạn trai đầu tiên cũng là duy nhất  lại là hạng bất lương, lừa hết tiền gửi ngân hàng của cô xong rồi tiền lương 10 ngày cũng không cần, ôm tiền chạy mất.

Thành phố lớn nên công nhân từ bên ngoài quá nhiều, đừng nói tìm,  số tiền bị mất kia lên tới hàng vạn nhưng đi cảnh cục báo án thì sao, cảnh sát thúc giục đăng kí làm thủ tục xong xuôi rồi cũng bỏ lơ quên đi.

Từ đấy, La Thiến  không dám dễ dàng tin tưởng người khác nữa, cứ như thế vào một ngày không quá đẹp trời ở tuổi 35, tiền dưỡng lão tiết kiệm của cô đã gần 30 vạn.

Kết quả còn chưa kịp vui vẻ được hai ngày, lại phát hiện ra bản thân mắc bệnh bạch cầu.

Bác sĩ nói để xạ trị cần 30 vạn là đủ rồi

La Thiến không làm nổi cấy ghép, cũng không ai nguyện ý hiến tặng cho cô cấy ghép, vì vậy cô đành phải lấy tiền ra trị bệnh.

Tiếp đó là chuỗi tháng ngày không ngừng xạ trị, mua thuốc, nằm viện, xạ trị, mua thuốc, nằm viện… Cuối cùng thân thể vì quá suy kiệt nên chỉ có thể nằm chết dí trên giường. La Thiếc tiếc nuối lúc trước đã bạc đãi bản thân, không dám mặc đẹp không dám ăn ngon, thích cái gì cũng dè dè xẻn xẻn không dám mua, cũng không có lấy một kỳ nghỉ đàng hoàng, không…

Nhớ lại, cả đời đều chôn chân quay vòng vòng làm công ở khách sạn.

Thật tiếc nuối a!

La Thiến cảm thán.

“ Những thứ đó ta đều cho ngươi, ngươi có thể giúp ta không?”

Ngay một khắc nhắm mắt cuối cùng, tâm điện thẳng tắp vang lên xuất hiện cùng lúc với thanh âm, là một giọng nữ dễ nghe.

La Thiến mơ hồ tỉnh táo lại, chỉ cảm giác hạ thân đau đớn, không nén nổi mà phát ra hai tiếng rên rỉ.

Lúc lay động, cô nghe được từ chỗ sâu nhất trong linh hồn tiếng hò hét đứt quãng.

“Rất… muốn … hắn.”

Cái gì? Nói cái gì a?

 Nghe không rõ ràng. . . Đau. . .

Sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua tấm rèm cửa, La Thiến đưa tay che khuất ánh mặt trời chói mắt, tới nơi này cũng đã được một đêm, nói thật ra, cô… thật sự không hiểu tình huống hiện giờ.

Cũng có thể do đến không đúng lúc, cho nên, La Thiến tiếp nhận trí nhớ… emmmm.. cũng khá tán loạn một chút.

Bất quá, điều này không quan trọng, La Thiến cố gắng ngăn khóe miệng đang cong lên, theo trong trí nhớ hỗn loạn này cô biết được rằng.

Đây là một thân thể khỏe mạnh, xinh đẹp, là một nghệ sĩ giải trí chỉ mới 18 tuổi.

Quan trọng là, “nàng” có tiền, tuy rằng do đại gia cấp, nhưng có tiền là tốt rồi.

Có tiền có thể mua đồ ăn, mặc đồ đẹp, vui chơi, không cần làm việc.

Nghĩ thế nào cũng đều vui vẻ.

La Thiến thật sự muốn ở trên giường lăn lộn hai vòng, nhưng… cô nhịn xuống.

Nàng quay đầu nhìn nam nhân bên cạnh, diện mạo xứng với hai chữ tổng tài, có thể nói trải qua một đêm hỗn loạn hôm qua, lúc này hắn ngủ rất ngon.

La Thiến lén lút, lén lút đứng dậy, sau đó kéo nhẹ rèm cửa lên, chắn mọi ánh mặt trời chói mắt ở bên ngoài.

background-attachment: initial; background-origin: initial; background-clip: initial;">Tùy tiện mặc vào quần áo đêm qua vứt trên mặt đất, nhẹ nhàng mở cửa đi ra.

Một bên sắp xếp lại trí nhớ hỗn loạn, một bên đánh giá phòng khách sạn.

Đầu tiên, thế giới cô hiện tại là trong một quyển tiểu thuyết cô đọc nhiều năm trước “ Thế thân si tình”, một trong những tác phẩm nổi danh nhất của một tiểu thuyết gia.

Nhìn tên tiêu đề cuốn tiểu thuyết là biết nữ chính là thế thân, nhưng… cô không phải là người thế thân duy nhất.

Tiếp theo, La Thiến đã nhập vào thân thể của nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, nữ phụ ác độc trùng tên trùng họ với La Thiến nên sau khi đọc cuốn sách La Thiến vẫn còn một chút ấn tượng đến bây giờ.

Bất quá, nữ phụ La Thiến không cam lòng làm thế thân, bất chấp thủ đoạn. Sau khi chia tay còn làm rất nhiều chuyện không thể vãn hồi, thậm chí hãm hại nữ chính.

Cho nên, nữ phụ La Thiến nhận cái kết thảm hại, bị đánh gãy hai chân, gả cho ông chồng cờ bạc, nhận hết ngược đãi.

Cuối cùng, nam chính Đường Diễn dù tình cũ khó quên với thanh mai trúc mã Bạch Nguyệt Quang vẫn bị nữ chính thế thân thiện lương bắt đi.

Cho nên, tình cảnh hiện giờ của La Thiến là trước có Bạch Nguyệt Quang…

Nhưng tất cả đều không phải là vấn đề, tuy rằng tình tiết cô không nhớ rõ ràng lắm, nhưng chỉ cần một chút trí nhớ, rồi sau đó căn cứ theo định luật tiểu thuyết cũng biết, kết quả của nữ phụ thường đều chết.

La Thiến à không! Mục đích của “nàng” rất đơn giản, lúc nàng xuất hiện vẫn là thế thân, nữ chính chân ái còn chưa xuất hiện, Bạch Nguyệt Quang cũng chưa trở về. Hầu hạ tốt kim chủ đại nhân, ra tiền hào phóng, nàng chỉ cần ngoan ngoãn…lấy tiền lấy tiền lấy tiền, sau đó chia tay chạy lấy người, không cùng hắn có thêm bất cứ liên lụy nào. . .

Ngẫm lại cuộc sống tiếp theo, vô cùng tốt đẹp a.

Nghĩ đến đây, La Thiến cười ra tiếng, nằm trên sofa phòng khách, sờ sờ.

“ Thật thoải mái!”

Sờ bụng, hơi đói.

La Thiến thực không chỉ mỗi thân thể đói mà sinh lý cũng đói, hiện giờ cô vẫn còn nhớ đoạn thời gian trước khi chết kia.

Tiền đều cầm đi chữa bệnh, cũng không có tiền mua đồ ăn, cảm giác lúc chết cũng còn đói bụng.

La Thiến đi tới phòng bếp, sau đó hai mắt lóe sáng.

“Oa! Thật to!

La Thiến tới khi chết cũng chưa quay về thôn, cô vẫn ở trong một căn nhà thuê bên ngoài, phòng bếp chỉ là ở trên hành lang đặt thêm một cái bàn chứ nào có từng gặp qua dạng nhà bếp trước mặt. K0hung cảnh sáng ngời, tủ quầy xa hoa, đồ làm bếp lòe sáng, cái gì cần đều có.

La Thiến vui vẻ mở tủ lạnh, ngay cả nguyên liệu nấu ăn cũng đều là loại cô ít thấy, còn có bánh kẹp.

Cầm bánh kẹp, La Thiến trực tiếp ngồi xổm trước tủ lạnh ăn, ăn ngon, La Thiến lớn như vậy không phải không ăn qua bánh kẹp, nhưng loại bánh kẹp rẻ tiền quả nhiên không thể đánh đồng với loại này.

Ăn xong, La Thiến lại kiếm được rất nhiều hoa quả, cô lấy ra một quả táo đỏ thật to, tùy tiện lau hai cái rồi ăn.

Ngọt lịm, hơn nữa còn tràn đầy nước… đang ăn, La Thiến cảm giác có một ánh mắt lạnh như băng ở đằng sau gáy mình, chỉ cảm thấy cả người run lên, thật lạnh!

Dục vọng muốn sống cường đại giúp nàng quay cái cổ cứng ngắc lại phía sau, nam chính ở phía sau dùng ánh mắt giết người nhìn chằm chằm vào cô, La Thiến cảm thấy hắn đang tính toán kết cục của bản thân.

Đường Diễn lạnh lùng nhìn cô một cái lại quay đầu nhìn bàn ăn sạch sẽ hỏi.

“Điểm tâm đâu?”

Một đoạn ngắn trí nhớ tiến vào, đúng vậy, nữ phụ La Thiến dù bât mãn thân phận thế thân nhưng lúc nàng làm thế thân vẫn đều làm các công việc của một người vợ một cách chuyên nghiệp.

Cho nên, điểm tâm… La Thiến yên lặng nhìn hắn một lát, giơ nửa quả táo đang ăn lên sau đó nhỏ giọng hỏi.

“Ách… Anh ăn không?”

Đường Diễn yên lặng nhìn La Thiến một phút đồng hồ, xác định La Thiến sẽ không lại mở miệng, hắn mới nói.

“Không cần.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện