Nhật Ký Chia Tay Của Nữ Phụ

Chương 2


trước sau

Sau khi Đường Diễn rời đi, La Thiến thở phào nhẹ nhõm…

La Thiến ăn uống no đủ, trở lại trên giường, dùng khoảng thời gian sáng sớm này sắp xếp lại một loạt ký ức trong trí nhớ.

Dẫu sao cô xem quyển tiểu thuyết kia đã là việc của rất nhiều năm về trước rồi, không thể nhớ quá rõ. Mà thực ra trong tiểu thuyết thì đất diễn của La Thiến cũng không nhiều, đa số các phân đoạn đều chỉ là làm thế nào sát hại nữ chính mà thôi.

Cơ bản đều không đề cập đến việc sống cùng với Đường Diễn như thế nào , cho nên cô muốn thông qua ký ức của nữ phụ La Thiến lưu lại sắp xếp một chút.

Hừm… Bởi vì thời điểm kế thừa thân thể khá tế nhị, cho nên thật ra ký ức cũng hơi đứt quãng.

La Thiến biết rõ là gia đình của thân thể này chẳng ra sao cả, thù lao của kim chủ ngoài căn nhà trọ này ra, còn có 200 tệ tiền mặt được cung cấp mỗi tháng, những người khác thỉnh thoảng tặng cho vài khoảng chi phí hoặc quà cáp.

Mà thân thể này đi theo kim chủ đã một năm rồi, lẽ ra nói thế nào cũng phải nên tích góp đủ hơn một vạn tệ, thế nhưng do nguyên chủ dùng tiền hoang phí, nên bây giờ thẻ ngân hàng cũng chỉ còn lại có 3 vạn.

Có lẽ La Thiến hẳn là trùng sinh trở về, ký ức thân thể này không chỉ có từ nhỏ tới giờ, còn có hàng loạt ký ứctiếp đó như hãm hại nữ chính, bị Đường Diễn trả thù, chặt đứt mất hai chân, gả cho dân cờ bạc chờ bi thảm cả đời.

Tuy vậy, kí ức cũng không phải là quá hoàn chỉnh, chẳng hạn như, ký ức về buổi sáng lúc nãy, việc nữ phụ La Thiến đều sẽ làm điểm tâm cho nam chính thì La Thiến cô lại không có. Nhưng khi nam chính nhắc đến, trong đầu La Thiến sẽ tự động xuất hiện những ký ức này, cho nên La Thiến cảm thấy có lẽ khi được nhắc nhở về những đoạn kí ức bị đứt đoạn như vừa rồi thì chúng sẽ có thể khôi phục trở lại.

Có sự nhận biết này, La Thiến không còn lo lắng gì nữa, trước tiên cô chỉ muốn ngủ một giấc no đủ, cái khác sau này hãy nói vậy.

Kết quả còn chưa chợp mắt điện thoại đã vang lên.

La Thiến tìm khắp mọi nơi, mới tìm được cái smartphone ở ngay tủ đầu giường.

Woa! Cái này smartphone cực kỳ đắt đó nha! Cô chỉ từng dùng cái smartphone loại thấp kém 888 kia thôi, mà thời điểm đó tâm trạng của cô đã có thể bay lên tới trời.

“Alo.”

“…” Trần Trừng im lặng một hồi mới nói: “Alo cái gì? Sao cô còn chưa đến đoàn phim?”

“Đoàn phim?” La Thiến sững sờ, sau đó trong đầu tự nhiên nhớ tới việc này. Kỹ năng diễn xuất của nữ phụ La Thiên không tốt, tuy nhiên dáng dấp lại không hề tệ, nhưng người như cô trong giới giải trí rất nhiều, cho nên loại người như cô  thật ra rất bình thường.

Từ khi theo kim chủ Đường Diễn, công ty đối với nữ phụ cũng coi là tốt, có điều kiện cũng sẽ cân nhắc cô. Những thứ cho cô không phải là tốt nhất, nhưng dù sao cũng không tệ bạc với cô.

Đoàn phim này có n cô gái do công ty đưa đến, được sự đầu tư của tập đoàn Đường thị, mà bộ phim chỉ có mấy tập, thế nhưng lấy được một vai diễn cũng lấy làm mừng rồi!

“A a a, tôi biết rồi, bây giờ tôi qua liền.”

“Cô quên mất!.” Trần Trừng nói, không phải nghi vấn mà là câu trần thuật.

La Thiến sững sờ, mặt dày nói: “Không có, chỉ là ngủ quên thôi.”

“Hôm qua tổng giám đốc Đường ở chỗ của cô ư?”

La Thiến lộp bộp “Ừm!”  một tiếng, Trần Trừng cũng không nói gì, chỉ nói:

“Nhanh lên đi.”

La Thiến hấp tấp tìm một bộ đồ trong tủ quần áo để thay, sau đó liền vội vàng ra cửa.

Trần Trừng là người đại diện của La Thiến, nhưng không phải chỉ phụ trách một mình cô. Năng lực Trần Trừng không tệ, dưới tay có mấy nam nữ nghệ sĩ, La Thiến là người tệ nhất trong số đó, đơn thuần công ty là nhìn mặt mũi của tổng giám đốc Đường mới nhét La Thiến dưới tay Trần Trừng

Thế nhưng bên cạnh La Thiến chỉ có một trợ lý chuyên môn, tên là Triệu Vũ Lâm, hai ngày này đang xin nghỉ. Cho nên La Thiến chỉ có thể tự mình đón xe chạy đến đoàn phim.

Lúc La Thiến chạy đến đã là 11:27 phút, sắc mặt những người trong đoàn phim đều không được tốt lắm.

Sau khi Trần Trừng biết buổi sáng La Thiến không có đến đoàn phim, đã tới trước xử lý tình huống bên này, thời điểm La Thiến đến nơi, Trần Trừng đang dẫn theo một người trợ lý tên là Ngô Bội, vừa xin lỗi những người trong đoàn phim, vừaphát nước ướp lạnh cho mọi người.

Sau khi La Thiến đi vào, dưới sự dẫn dắt của Trần Trừng cô nhanh chóng đến xin lỗi đạo diễn Giang Hoa.

Đạo diễn Giang cười khẩy: “Tôi nào dám nhận, cô là người của tổng giám đốc Đường mà, chúng tôi cũng chỉ có thể chấp nhận mọi điều kiện mà thôi.” Rõ ràng việc hôm nay La Thiến đến trễ không có lý do, đã thật sự làm mất lòng đạo diễn.

“Thật xin lỗi, thật xin lỗi, đạo diễn Giang, lần sau tôi sẽ không vậy nữa.” La Thiến chỉ có thể nói xin lỗi.

Liếc nhìn cô một chút, đạo diễn Giang nói: “Tất cả mọi người đi ăn cơm trưa đã, chờ ăn xong rồi bắt

đầu quay phim.”

“Vâng vâng vâng.” Thái độ của La Thiến thành khẩn đáp.

Đạo diễn Giang khó hiểu liếc nhìn cô, chao ôi, hôm nay thái độ con bé này không tệ nha!

Bình thường, ngay cả những lúc La Thiến đến muộn, đều đeo một cái kính râm lớn, ánh mắt nhìn xuống bọn họ như bọn dân đen, càng không cần phải nói hai từ ‘xin lỗi’

La Thiến cụp đuôi đi theo sau lưng Trần Trừng vào phòng hóa trang, nhân viên make up đang ăn một nửa bị gọi trở về nên sắc mặt không được tốt lắm.

Cô ta chỉ có thể nén giận trang điểm cho cô, Trần Trừng bảo trợ lý mua cơm cho La Thiến, sau đó cô ấy ở một bên chờ La Thiến trang điểm xong, đồng thời hỏi: “Hôm qua tổng giám đốc Đường ở chỗ của cô, có cho cô cái gì tốt không?”

La Thiến sững sờ đáp: “Không có!”

Trần Trừng nhíu mày, nói thật La Thiến trừ khuôn mặt, những phương diện phát triển khác đều không có. Nếu không chỗ dựa vững chắc này, cô ta dù có chết vì làm tình thì cũng chỉ là diễn viên tuyến 18 không mấy quen mặt mà thôi.

” Không phải mỗi lần ghé chỗ cô đều sẽ cho một vài thứ sao? Chân Nhân Túkia là do anh ta đầu tư, cô không xin một chỗ à?”

Lúc này La Thiến mới tìm ra nguồn gốc mọi việc từ trong góc xó xỉnh của ký ức, gần đây quả thật Đường Diễn đang đầu tư bộ phim Chân Nhân Tú, cũng đã thông báo với bên ngoài, hiện tại có vẻ độ kỳ vọng của khán giả rất cao, “cô” đã nghĩ nếu lần này Đường Diễn đến nhân tiện sẽ xin hắn một vai.

(beta: để tiện cho mọi ng hiểu, nếu như tác giả nói đến là nv nữ phụ đã mất thì mình để trong dấu ngoặc kép nhé!”)

Trần Trừng dẫn dắt La Thiến cũng không phải hoàn toàn không có lợi, La Thiến xin được một vài thứ tốt từ chỗ Đường Diễn đôi khi cũng có thể chia một ít đến những nghệ sĩ dưới tay cô ta.

Dưới tay Trần Trừng có một nữ diễn viên được bồi dưỡng đặc biệt, tên là Lâm Giai Thần. Cô ta đi theo hướng thiếu nữ ngây thơ trong sáng, hiện nay cũng xem như là ngôi sao hạng hai, vừa mới vớ được một bộ tiên hiệp cực hot, dường như đã có xu hướng chen chân lên đường hàng ngôi sao hạng nhất rồi..

Trước khi tác phẩm kia của Lâm Giai Thần được phát sóng, Trần Trừng muốn cho cô ta đóng Chân Nhân Tú trước khi phim khi kết thúc, chí ít có thể giữ được một ít fan của bộ phim trước đó để đủ độ hot cho bộ phim sau.

Cho nên Trần Trừng rất coi trọng cơ hội lần này của La Thiến.

La Thiến chỉ có thể nhìn gương nói: “Em chưa kịp nói, từ lúc sáng sớm anh ta đã đi rồi.”

Nhìn qua gương, La Thiến thấy thợ trang điểm liếc mắt, ẩn bên trong đều là sự khinh bỉ..

La Thiến: “. . .” Bà đây dựa vào chính mình ôm đùi kim chủ, mấy người dựa vào cái gì mà khinh thường tôi?

“Tìm thời điểm mà nói với tổng giám đốc Đường đi, chẳng lẽ cô cứ muốn là diễn viên hạng bét như thế này sao? Có tổng giám đốc Đường nâng đỡ, ít nhất cũng phải lên đến hạng ba chứ?” giọng Trần Trừng lạnh lùng vang lên.

“Tôi thấy lúc sáng ra khỏi cửa anh ta có vẻ không vui lắm!” La Thiến nói.

“Tại sao?”

“Có thể là bởi vì. . .” cô quay đầu nhìn Trần Trừng, hơi phân vân đáp: “Chưa ăn sáng chăng?”

Trần Trừng: “. . .”

Mãi đến lúc quay La Thiến mới nhận ra, kỹ thuật diễn xuất. . . bản thân mình thực sự không hề có.

May mắn thân thể này còn có kỹ thuật ít ỏi của nữ phụ La Thiến, sau một hồi làm quen cộng với cảnh diễn của nhân vật này cũng đơn giản, chỉ cần cười ngọt ngào ngốc nghếch là được.

Cái khác La Thiến không biết, nhưng làm người phục vụ, mỉm cười ngọt ngào là sở trường của cô, hơn nữa còn có kỹ thuật diễn của nữ phụ La Thiến hỗ trợ.

Buổi chiều, nhìn nam chính cười, cười, cười. . . Cảnh diễn coi như là thuận lợi.

Cho đến sau khi thu máy. . .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện