(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng đề cử để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé.
Cộng đồng cùng thắng nha các đạo hữu)
----
Phía trong phòng Giám Đốc Chi Nhánh, đứng đằng sau màn kính đen nhìn xuống phía dưới là hai người đàn ông.
Một người trạc hơn 30 tuổi mặc áo vest xanh, hai tay đút túi quần đứng trước.
Một người trung niên mặc áo vest đen đứng lui về phía sau hai bước, tư thế có vẻ như hơi khom lưng.
Đôi môi cười tà mị, người thanh niên hỏi:
“Đã điều tra kỹ chưa?”
Người đàn ông trung niên cầm một tập tài liệu lên rồi đáp:
“Thưa Trương Tổng, tôi đã điều tra kỹ rồi ạ!”
“Nói…”
“Dạ… Trần Mộng Thu, 23 tuổi, chiều cao 1m75, nặng 49 kg, số đo ba vòng là 96 – 60 – 100, quê gốc ở Nam Định, quê ngoại ở Tiền Giang.
Cha mẹ bị tai nạn giao thông chết sớm về ở với bà ngoại từ khi 5 tuổi.
Học tiểu học, trung học và phổ thông tại quê nhà.
Học đại học Ngoại Thương thành phố Hồ Chí Minh ngành quản trị kinh doanh
Bằng khá, có tham gia các hoạt động của đoàn trường, đạt giải Hoa Khôi cấp trường năm 2015.
Thông thạo hai môn ngoại ngữ Trung – Anh, có tài hoa nghệ thuật.
Tốt nghiệp năm 2018, có thử sức làm người mẫu ảnh, thi hoa hậu rớt vòng 2, có thử sức làm diễn viên kịch và đóng một vài vai nhỏ trong một số vở kịch.
Nói chung là không được thành công và đang trong quá trình đi xây dựng sự nghiệp.
Mới xin vào làm trong ngân hàng của Trương Tổng ba tháng trước.”
Trương Tổng hơi trầm ngâm suy nghĩ rồi hỏi:
“Còn gì nữa không?”
“Dạ.
Theo như điều tra thì cô ấy có tính cách khá hướng nội, ngoài mềm trong cứng.
Nguyên nhân làm việc gì cũng không được thành công là bởi vì… có người can thiệp”.
“Ồ! Cụ thể…”
“Ngay từ khi học đại học cô ấy đã khá nổi tiếng với vẻ ngoài xinh đẹp cùng tính cách thiện lương.
Không những thế, cô ấy còn nổi tiếng bởi mùi thơm tự nhiên của cơ thể.
Ban đầu người ta cứ nghĩ cô ấy sử dụng nước hoa nhưng thật sự thì không phải.
Ngay cả son phấn cô ấy cũng ít khi sử dụng.
Cơ thể hoàn toàn tự nhiên, không chỉnh sửa, không bơm vá, không thẩm mỹ.
Rất nhiều công tử, thiếu gia đã để mắt đến cô ấy.
Thế nhưng vẻ ngoài nhu mì mềm yếu nhưng bên trong lại khá kiên cường, tâm trí cũng hết sức thông minh nên nhận gia các thiếu gia đến tán tỉnh mình cũng không phải thật tâm, thật ý.
Cô ấy thừa hiểu người của tầng lớp trên sẽ không bao giờ lấy người hôn phối thuộc tầng lớp dưới, các công tử thiếu gia đang chịu sự quản lý của cha mẹ cũng không có cái gan đứng lên đấu tranh vì hồng nhan.
Vì vậy, cô ấy hiểu mình sẽ chỉ là một món đồ chơi mới lạ nếu đồng ý cặp kè.
Hậu quả của việc từ chối là khi cô ấy làm bất kỳ việc gì cũng đều có người ra tay ngăn cản.
Làm người mẫu ảnh thì bị Trịnh Thiếu ngầm hủy, đi diễn kịch thì bị Nguyễn Thiếu phá đám mà đi thi hoa hậu thì bị Trần thiếu cản đường từ vòng gửi xe”
“Ồ.
Vậy là cô ta hiện giờ vẫn còn là trinh nữ à?” Trương Tổng mỉm cười
“Dạ đúng! Ngoài ra, thuộc hạ cũng đã điều tra qua sách cổ, người bẩm sinh đã có mùi hương là người có dạng thể chất đặc biệt tên là Hàm Hương Thể.
Loại thể chất này vô cùng hiếm có, thậm chí trong lịch sử chỉ có ghi nhận hai trường hợp có người sở hữu nó”.
“Là ai?” Trương Tổng có vẻ hứng thú
“Cách đây hơn 3000 năm có nữ hoàng Ai cập Cleopatra – người tình của hai người đàn ông rất nổi tiếng là Caesar và Antinous, thậm chí suýt trở thành người tình của Octavianus sau này.
Người phụ nữ thứ hai có được thể chất này là công chúa Hàm Hương người dân tộc Hồi Cương và là phi tử của Càn Long Đại Đế triều nhà Thanh.
Tương truyền mỗi lần cô đi đến đâu đều thu hút một lượng ong bướm bay theo nhảy múa đến đó.
Thế nhưng cùng với sự phát triển của Khoa học và công nghệ, các câu truyện thần bí về các loại thể chất cũng bị xem là mê tín dị đoan và phản khoa học.
Họ chỉ coi đó như là các tình tiết hư cấu trong truyện cổ tích.”
“Vậy ngoài mùi thơm