(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng Đề Cử để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé)
-----
“Ồ.
Giới thượng lưu thật sự quá phức tạp.
Tôi nghĩ mình tốt nhất không nên dính vào bọn họ thì tốt hơn.
Như thế mới được tự do thoải mái.
Anh nói có đúng không?” Mộng Thu liếc nhìn Trương Bá Hưng nói
Khuôn mặt của Trương Bá Hưng chợt khựng lại, hai khóe mắt hơi co lại giật giật… Đây là một câu hỏi mà lại như một câu khẳng định, trả lời như thế nào cũng sẽ khiến mình bị rơi vào thế bí.
Vì vậy, hắn không trả lời mà đánh trống lảng sang chuyện khác.
“Thôi, buổi trưa cũng qua hơi lâu rồi.
Bữa trưa cũng sắp nguội lạnh.
Chúng ta vừa ăn vừa nói.
Tôi sẽ hướng dẫn cô một số quy tắc khi ăn uống của giới thượng lưu để lỡ sau này cô có đến những nơi sang trọng ăn uống hoặc chung bàn cùng với họ cũng sẽ không bị bỡ ngỡ mà phạm vào trò cười”.
Mộng Thu hơi nghiêng đầu suy nghĩ một chút, cô cảm thấy Trương Bá Hưng nói cũng có phần đạo lý.
Tuy cô không nguyện ý gia nhập giới thượng lưu nhưng trong xã hội không tránh khỏi khi đi chơi hay đi ăn đụng phải họ.
Khi đó, nếu mình không biết quy tắc mà làm bừa thì rất có thể sẽ bị họ chê cười, thậm chí hỏng mất công việc của mình với họ.
Vì vậy cô cũng gật đầu đồng ý.
Trương Bá Hưng thấy Mộng Thu đồng ý nghe thì mừng rỡ ra mặt.
Hắn lại có dịp được thể hiện bản lĩnh trước mặt nàng nên rất hưng phấn.
“Đầu tiên, khi ngồi vào bàn ăn thì phải đợi cho chủ nhà ngồi vào bàn trước.
Mục đích là tôn trọng chủ nhà, hai là để xác định chỗ ngồi chủ vị là ở đâu để tránh ngồi lầm mà gây ra sự khó xử cho cả hai.
Chú ý rằng những người thân cận nhất của chủ nhà cũng sẽ ngồi ngay bên trái hoặc bên phải sát với ghế ngồi của họ.
Trai thì thường ngồi bên tay phải còn gái thì ngồi bên phía tay trái y như cô và tôi đang ngồi nè.
Bởi vì chủ nhà sẽ thể hiện sự hiếu khách dành cho người phụ nữ nên khi đặt phụ nữ ngồi bên trái thì tay phải của chủ nhà gặp thức ăn mời sẽ thuận lợi hơn.
Đương nhiên, chủ nhà chỉ làm điều đó duy nhất một lần còn lại thì để khách được tự do thoải mái.
Khi ăn thường có một chiếc khăn trắng vuông đặt lên đùi để lỡ thức ăn có rơi xuống sẽ không làm bẩn đồ của chúng ta.
Chú ý rằng mỗi người luôn sẽ có một ly nước lọc ngay bên cạnh đã được rót sẵn một nửa.
Mục đích của việc này là để chúng ta uống rửa lưỡi trước khi đổi món mới, điều đó sẽ làm cho vị giác của chúng ta cảm nhận được mùi vị của thức ăn ngon hơn.
Và cũng là đề phòng trường hợp khi ăn không may bị nghẹn thì có sẵn nước để chữa trị.
Với phụ nữ thì nó còn có tác dụng làm sạch son môi bị làm bẩn bởi thức ăn.
Món súp thì luôn được dùng đầu tiên trước khi ăn các món cứng khác để cho đường hô hấp được khơi thông, đường dạ dày cũng được bôi trơn và dạ dày quen thuộc với việc thức ăn tràn vào.
Nào, bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu thực hành.
Tôi mời cô dùng bữa!”
Trương Bá Hưng cầm một chén súp đặt trên cái đĩa trước mặt Mộng Thu.
Sau đó hắn cũng đặt một chén súp khác lên đĩa của mình rồi ra hiệu cô cầm muỗng bắt đầu ăn.
Tới mỗi món ăn hắn đều hướng dẫn cô cách ăn, cách cầm đũa hay bộ dao nĩa cho phù hợp, hắn cũng kiên nhẫn giải thích cho cô lý do tại sao lại ăn món này, ăn như thế nào, ăn ra sao để vừa lịch sự lại vừa đạt được hiệu quả tốt nhất.
Mộng Thu cũng có ý định học tập để có thêm kinh nghiệm trong giao tiếp đặng sau này có cơ hội còn dùng tới nên rất nhu thuận nghe theo hướng dẫn.
Dù sao, cô học thêm chút kiến thức kỹ năng thì cũng chẳng mất mát hay có hại gì cho bản thân cả.
Chẳng phải dân gian vẫn có câu nói muốn giàu có hãy chơi với người giàu có, muốn sang trọng thì hãy chơi với những người sang trọng hay sao?
Mục đích tất nhiên là học hỏi để sao chép tư duy, phương pháp, thói quen của họ rồi áp dụng vào cuộc sống của chính mình.
Không sớm thì muộn bản thân cũng sẽ trở thành một phiên bản thành đạt của người thượng lưu.
Trương Bá Hưng thì vốn có sẵn tình ý riêng với cô.
Hắn đã mặc định