(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng Đề Cử để có thể đọc được nhiều chương mới hay hơn nhé.)
-------
Mộng Thu chơi đùa với Băng Muỗi cho đến 17h mới ngừng lại.
Sau khi tiến hóa, cô có cảm giác như Băng Muỗi như thể thông minh trí tuệ hơn.
Rất nhiều thứ cô chỉ cần giải thích hai ba lần là nó đã hiểu chứ không đến mức phát cáu như những lúc đầu.
Phương diện sức mạnh và dị năng vẫn còn rất yếu nhưng tốc độ di chuyển thì ngay cả Mộng Thu cũng không thể sánh bằng.
Tốc độ 100 km/h đã tương đương với xe ô tô chạy trên cao tốc.
Đó cũng phải là tốc độ hai chân của con người có thể so sánh được cho dù cô là một dị năng giả.
Cũng không phải dị nhân thua dị năng muỗi mà bởi dị năng của cô thiên về sức mạnh hơn là tốc độ.
Trong tổ chức của nàng còn có người có được dị năng siêu tốc, dị năng điện, dị năng thú, dị năng thời không...!đó là những ông Vua về tốc độ.
Còn Băng Muỗi có được tốc độ cao chẳng qua bẩm sinh loài này có cánh và biết bay giống như bẩm sinh người có linh trí vậy.
Bây giờ, cô cần mang cơm nước vào bệnh viện cho bà ngoại ăn tối.
Đồng thời nghỉ ngơi ở trong đó ban đêm để thay ca cho dì Năm về nhà nghỉ ngơi.
Người bệnh vốn dĩ đã rất đau và khổ, người chăm bệnh còn vất vả hơn.
Đây là một công việc không quá vất vả nhưng mệt mỏi và căng thẳng rất nhiều.
Cho nên gia đình nào có người không may bị bệnh phải nằm điều trị tại bệnh viện thì người nhà phải cắt cử thay phiên nhau vào trông nom chăm sóc.
Mộng Thu ban ngày phải đi làm, ban đêm thì vào bệnh viện.
Dì Năm ban ngày trong bệnh viện còn ban đêm thì về nhà.
Hai dì cháu cứ luân phiên như thế gần cả tháng nay.
Cũng đành phải vậy thôi, ông ngoại đã mất từ sớm, con lớn của bà cũng là mẹ ruột của Mộng Thu cũng đã mất vì tai nạn.
Bây giờ bà ngoại chỉ còn có dì Năm là con gái và Mộng Thu là cháu ngoại có thể nương cậy tuổi già.
Nghĩ đến đây, Mộng Thu không khỏi thở dài...
Nàng vào phòng thay một bộ đồ bà ba rất bình thường và kín đáo cho nó hợp với không gian của bệnh viện.
Sau đó lại khoác theo một cái áo gió màu hồng nhạt, tóc đen dài tự nhiên để sau lưng.
Tuy thế, nàng vẫn không thể che giấu hết vẻ đẹp hoàn mỹ của mình trước thiên hạ.
Có câu nói rất hay: có những người thiên sinh lệ chất (bẩm sinh đã đẹp) thì dù có mặc đồ như thế nào cũng vẫn đẹp.
Mộng Thu chính là một trường hợp như thế.
Kiểm tra kỹ lưỡng mọi thứ một lẫn nữa, thấy mọi thứ đã ổn, Mộng Thu mang theo một cái làn nhựa bước ra khỏi nhà.
Đương nhiên, Băng Muỗi lúc này cũng đã hạnh phúc ngay trong lồng ngực của nàng.
Từ trên tầng của nàng xuống dưới nhà gửi xe cho đến ngoài cổng chung cư.
Nàng gặp mặt rất nhiều người hàng xóm.
Họ đều mỉm cười chào nàng rất vui vẻ.
Nàng cũng một mực tươi cười đáp lại không một chút kiêu kỳ.
Tất cả những hình ảnh đó không thoát khỏi đôi mắt một người đàn ông ngồi trong xe đậu bên đường.
Anh ta đeo kính mát sẫm màu, miệng ngậm điếu thuốc cháy dở, hai tay đỡ theo ống nhòm hướng về phía cổng chung cư.
Mộng Thu đặt cái túi xách trên chỗ để chân của chiếc xe Lead, sau đó lên ga phóng đi trong sự tiếc nuối của bao chàng trai đang ngồi trong quán nước.
Mùi thơm từ thân thể nàng vẫn còn lưu lại bên trong làn gió khiến cho những người ở lại ngửi được lâm thời rơi vào một cơn ảo giác nhẹ nhàng.
----
Trong khi đó tại không gian thứ nguyên ở ngân hàng XCB, bản thể của tôi tranh thủ kiểm kê lại tất cả chiến lợi phẩm có được từ mấy ngày nay.
Đại đa số thành phẩm có số lượng nhiều là các mảnh ghép mắt người phàm, mảnh ghép tai người phàm, mảnh ghép thiên phú Gãy chi trọng sinh còn thừa, các mầm bệnh vi rút, các bình kháng nguyên và một đống thành phẩm sinh mệnh lực.
Thú vị nhất có lẽ là các thành phẩm sinh mệnh lực.
Có lẽ vì món sinh tố trầu bà kia mà dược lực ẩn chứa trong đó rất cao.
Các thành phẩm của nó đã từ