Tương Vũ nhớ lại lúc biểu hiện của bốn người nhà họ Phương, thấy bọn họ dường như rơi vào trạng thái bị ảo giác chỉ làm theo bản năng, có vẻ như bị khống chế.
Thật ra hắn thiên về phương án thứ nhất hơn, mấy con Âm linh bình thường chuyên ăn âm khí và não tuỷ, nhưng chưa chắc chúng cùng chủng loại, biết đâu mấy con này ăn năng lượng tiêu cực thì sao.
Nhưng mục đích là gì? Hơn nữa thủ phạm đứng đằng sau thu thập năng lượng bằng cách gì?
Khoan đã, Tương Vũ chợt nhớ đến lần trước hắn có nghi ngờ thủ phạm là một số vu sư ở phương Bắc, những người đó chuyên nuôi cổ độc, bọn họ có thể nuôi một con mẹ, còn những con con thì đem kí sinh trùng lên cơ thể người với mục đích gì đó.
Phải biết là con mẹ luôn luôn kết nối với con con, tương tự như vậy con con tích góp được sức mạnh cũng có thể truyền vào người con mẹ.
Nghĩ đến đây Tương Vũ rợn người, nếu sự thật là thế thì mọi chuyện cực kỳ nghiêm trọng.
Cổ trùng là một sinh vật cực kỳ bí hiểm, ngay cả Tương Vũ sống từng này tuổi nhưng cũng không hiểu biết mấy về nó.
Hắn cũng rất kiêng kị những vu sư kia.
Chỉ là cổ trùng hay sinh sống ở nơi âm khí cực nhiều.
Tương Vũ tuy tham nhưng hắn không bao giờ thèm những thứ bẩn thỉu như vậy, hắn đánh chủ ý là cái địa phương kia kìa.
Cứ nơi có âm khí là có thứ tốt.
Gần đây thiếu thốn quá rồi, việc không tìm đến hắn thì hắn phải tự tìm thôi, cứ chơi mãi sẽ không có tiền.
Tương Vũ tiện tay ném con Âm linh xuống trận pháp, dùng giấy ướt lau tay sạch sẽ, nhanh chóng mở quang não ra, bấm vào tài khoản đại sư Vô Tranh sau đó gửi tin nhắn cho Quân chủ quốc gia Liệp Hoả.
Đại sư Vô Tranh: "Chỗ các ngươi đang đau đầu vì ký sinh trùng đúng không? Lão đang nghi ngờ mầm mống của vị vu sư bảy mươi năm trước lại xuất hiện."
Chuyện này kể ra rất dài, vụ này với vụ trước kia xét về phương pháp cũng hoàn toàn khác nhau, thế nhưng Tương Vũ vẫn cảm nhận chúng có liên quan.
Hàn Viễn (Tài khoản chính phủ): "Đại sư, tôi đã tìm ngài lâu lắm rồi, không ngờ hôm nay ngài lại mang đến k.ích thích như vậy.
Vụ kí sinh trùng này tôi cũng đã có ý định mời ngài toạ trấn, ngài nghĩ sao?"
Tương Vũ thấy Hàn Viễn này quá khôn khéo, không hề hỏi han vì sao hắn có thông tin về kí sinh trùng, giả đò chờ người nhảy vào liền giao nhiệm vụ, hắn biết thừa.
Nếu có người xử lý được vụ này thì làm gì đến lượt hắn, phải biết giá của hắn lúc nào cũng cao hơn mấy vị đại sư khác.
Được cái Hàn Viễn hỏi câu này quá hợp ý Tương Vũ bây giờ, tất nhiên xét theo kinh nghiệm trăm năm làm nghề thì hắn biết bây giờ không nên tỏ ra nhiệt tình quá mức, vì thế hắn đánh ra một cái tin nhắn sặc mùi cao ngạo.
Đại sư Vô Tranh: "Hết hai tháng nghỉ ngơi lão sẽ nhận nhiệm vụ trở lại, lúc đó mời ngài làm theo luật cũ."
Bên kia quả nhiên không nghi ngờ gì, nhanh chóng trả lời.
Hàn Viễn (Tài khoản chính phủ): "Cảm ơn đại sư."
Trao đổi thêm một lát nữa, Tương Vũ thoát khỏi giao diện nhắn tin, vừa định tắt quang não lại tình cờ nhìn thấy một bài đăng chỉ đích danh tên mình ngay trên đầu trang tìm kiếm, nghe cái tiêu đề làm hắn suýt sặc nước miếng.
"Tin Hot! Thầy Tương của học viện Liên Minh có bạn trai!"
Khoé môi Tương Vũ run rẩy, trong lòng dâng lên linh cảm chẳng lành, hắn ôm tâm lý may mắn bấm vào bài viết, trang chủ chạy rất nhanh, một loạt ảnh hiện ra.
Cái