Lam Vũ không hề ngăn can Khuynh Ca gϊếŧ Sở Vi Vân.
Thậm chí Nam Tân Dịch vô cùng vất vả để đứng lên, khi muốn đi đến để cứu người, đã bị một chưởng đá hắn ta bay trở về.
Công chúa muốn làm cái gì, hắn ta sẽ đi làm cùng công chúa!
Cho dù muốn lấy mạng của hắn ta, vậy thì cũng không ngại!
“A…” Lập tức, một chưởng này đã rơi lên Thiên Linh Cái của Sở Vi Vân.
Mà trong phòng này, căn bản là không một ai là đối thủ của Sở Khuynh Ca.
Cho dù là Nam Tân Dịch qua đây, thì một chưởng này, hắn ta cũng không thể ngăn được!
“A…” Sở Vi Vân sợ tới mức liên tục hét thất thanh, giữa hai chân, một dòng nước ấm chảy ra, trái tim đều vỡ ra!
Một chưởng này của Khuynh Ca, cách Thiên Linh Cái của nàng ta còn không đến một lòng bàn tay.
Nhưng khi một chưởng này sắp rơi xuống, bỗng nhiên, một bóng dáng thon dài lướt qua nhanh chóng.
“Không được!”
Phong Ly Dạ quát một tiếng bảo ngưng lại, Sở Khuynh Ca hoàn toàn bất di bất dịch.
Hắn hoàn toàn không có sự lựa chọn nào khác! Chưởng phong của nàng quá mạnh mẽ, một chưởng này, thậm chí không cần phải sử dụng hết một trăm phần trăm công lực của mình, cũng không hẳn có thể ngăn lại được.
Sở Vi Vân không thể chết được!
Nếu như Sở Vi Vân chết, nữ nhân kia cũng không sống nổi!
Toàn bộ Nam Tấn, tất cả mọi người đều muốn gϊếŧ chết nàng!
Ầm một tiếng, chưởng của Sở Khuynh Ca và của Phong Ly Dạ chạm vào nhau.
Một cỗ chưởng phong mạnh mẽ rung chuyển, Lam Vũ và Nam Tân Dịch bị ảnh hưởng mạnh mẽ, bay ra ngoài cùng một lúc.
Sở Vi Vân trốn ở phía sau Phong Ly Dạ, tránh được một kiếp này.
Về phần Sở Khuynh Ca, tuy rằng chưởng phong của nàng vô cùng đáng sợ và mạnh mẽ, nhưng nàng sẽ không thể khống chế được chân khí trong cơ thể mình.
Bị Phong Ly Dạ cản một chưởng, chân khí của nàng chuyển xấu, phun ra một ngụm máu, trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài.
“Khuynh Nhi!”
Phong Ly Dạ không hề nghĩ tới, một chưởng của mình, mà lại khiến nàng bị thương nặng như thế!
Hắn tưởng rằng, có thể phát ra một chưởng có sức mạnh dũng mãnh như thế, thì lực phòng ngực của bản thân nàng nhất định sẽ rất mạnh.
Nhưng mà hắn đã quên, lần trước nàng tẩu hỏa nhập ma, chân khí tràn ngập đó cũng đáng sự như bây giờ vậy.
Nhưng nàng căn bản sẽ không khống chế phần nội lực này!
Cơ thể Khuynh Ca mềm nhũn, giống như không có hơi thở.
Phong Ly Dạ ở giữa không trung ôm nàng quay về, vừa mới tiếp đất, nên sắc mặt nàng tái nhợt, trên mặt có vết máu, tất cả đều là máu do chính nàng phun ra.
“Khuynh Nhi!”
Hắn ôm nàng, từ trong phòng lập tức xông ra ngoài: “Đại phu! Mau gọi đại phu!”
Lam Vũ