Dịch: Tyty
Trong khoảnh khắc xem điểm vừa rồi, toàn khối mười đều đã biết Trần Diệu Dương không còn giữ được danh hiệu hạng nhất khối, cậu ta đã bị một nữ sinh tên Kiều Lam đẩy xuống vị trí hạng hai.
Kiều Lam là ai?
Không ai biết.
Nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng của bạn học những lớp khác. Mà thật sự có người đẩy Trần Diệu Dương xuống, hơn nữa không phải là áp chế một hai điểm, mà là gần 30 điểm.
Lần thi tháng trước, Trần Diệu Dương còn đè hạng hai khối gần 30 điểm.
Không phải ai cũng thích Trần Diệu Dương, ít nhất là có Hách Anh không thích. Ngày nào cũng có người đẩy cậu ra so sánh với Trần Diệu Dương, nói cậu mặc dù dáng dấp đẹp trai nhưng không học giỏi như Trần Diệu Dương.
Hách Anh rất vui khi Trần Diệu Dương bị đẩy xuống hạng hai. Còn vui hơn khi nhìn thấy cái tên đứng hạng nhất.
Mẹ nó, đây là học bá mà cậu copy bài sao!
Từ tuyệt vọng đến mừng rỡ thay đổi một cách nhanh chóng, sau khi nhìn thấy tên Kiều Lam, Hách Anh không chỉ sinh ra cảm giác vinh hạnh tự hào mà còn cảm thấy thân thiết.
Trong một lớp học khác.
Kiều Lộ đang sốt ruột nhìn điểm của mình.
Kiều Lộ thi cũng không tệ lắm, tiến bộ qua được ba cái tên, đứng thứ bảy trong lớp.
Điểm càng cao thì càng khó cải thiện, Kiều Lộ đối với thứ hạng này cũng rất hài lòng. Hơn nữa mẹ cô ta có đáp ứng rằng nếu như có tiến bộ sẽ mua điện thoại đi dộng cho cô ta.
Kiều Lộ hận không thể lập tức chạy về khoe điểm với mẹ mình.
Hàn huyên với mấy nữ sinh bên cạnh xong, Kiều Lộ lúc này mới nhớ tới Kiều Lam.
Cũng không biết Kiều Lam thi bao nhiêu điểm, không chừng lại đứng cuối trong lớp.
Xuống sân trường lướt tìm bảng điểm lớp 13 (10/3), kéo thẳng xuống dưới cùng, lại từ nhìn dưới lên, cuối cùng nhìn một đường lại không tìm thấy tên Kiều Lam.
Kiều Lam không thi.
Sẽ không đâu, không thi cũng có xếp hạng, giống như tàn tật ngồi xe lăn lớp mười ba (10/13) đó, tên nằm ở dưới cùng, tất cả các môn đều 0, nhìn vào là biết không đi thi.
Chân mày Kiều Lộ cau lại, mắt thấy phải lật tới hàng top 20, liền nghe mấy bạn học bên cạnh cảm thán.
“Mẹ nó áp đảo Trần Diệu Dương tận 30 điểm, đúng là trâu bò mà.”
“Cũng là lớp mười ba, lớp mười ba thật lợi hại.”
Kiều Lộ sửng sốt, áp đảo Trần Diệu Dương tận 30 điểm?
Tên tuổi của Trần Diệu Dương không phải đứng hạng nhất sao?
“Còn là một nữ sinh, hình như tên là Kiều Lam, một hồi nữa đi xem sao, để nhìn cái nào.”
Một đám người phụ họa gật đầu, đầy hứng thú với tên tuổi người hạng nhất này. Kiệu Lộ vẫn đang tìm kiếm, nghe thấy mấu chốt hai chữ “Kiều Lam”, lờ mờ mấy giây sau đó kéo lên phía trên bảng điểm cao nhất.
Cuối cùng cũng nhìn thấy tên Kiều Lam, tổng điểm 1092 điểm, cao đến khiến người cảm thấy không chân thật.
“Cái này là không thể nào!”
Một nữ sinh bên cạnh quay đầu
“Cái gì không thể nào.”
“Kiều Lam sao có thể thi điểm cao đến như vậy”, Kiệu Lộ trợn to mắt
“Thành tích của cậu ta kém như vậy, trước kia