Edit: Lan Huyên
Còn Triệu Đồng và Tống Dao thì đều nghĩ rằng mình sẽ ngồi cùng bàn với Trần Diệu Dương, không ngờ hai người họ được sắp ngồi chung nhau.
Chờ học sinh đổi chỗ ngồi xong, chủ nhiệm lớp mới chậm rãi tiếp tục nói về nội dung ban nãy. Kiều Lam xem bài thi Vật lý của Đàm Mặc, lại nhìn bài của chính mình chỉ được 107 điểm, còn cậu ấy thì được tròn điểm xinh đẹp. Cảm thấy sự chênh lệch giữa cả hai lớn như thế làm cô trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Đàm Mặc nhìn Kiều Lam than thở hai lần, suy nghĩ hơn nửa mới nói: “Không khó.”
Kiều lam: “Với tớ thì nó rất khó...”
Đàm Mặc mím môi.
“Tớ dạy cậu.”
Kiều Lam nháy mắt vui mừng hớn hở.
“Thật sao?”
Đương nhiên là thật, Đàm Mặc nghĩ thầm. Lúc trước mỗi lần nhìn Bùi Ninh giảng bài Lý, Hóa cho Kiều Kam thì cậu đều muốn nói cậu cũng có thể giảng cho cô nghe.
Nhưng mà rất ít khi Kiều Lam mang bài tới hỏi cậu, dù sau đó có hỏi, cũng là hỏi Bùi Ninh trước, Bùi Ninh không biết thì mới nhớ tới cậu.
Hiện tại cậu đã ngồi cùng bàn với Kiều Lam, chỉ cần cậu nói cho Kiều Lam trước, cô ấy sẽ không cần đi hỏi người khác nữa...nhỉ?
Kiều Lam không biết chỉ trong nháy mắt mà Đàm Mặc đã tính toán suy nghĩ nhiều biết bao nhiêu. Môn cô kém nhất chính là Vật lý, trước kia tuy cô luôn hỏi Bùi Ninh, nhưng cậu ta cũng không giỏi Vật lý như Trần Diệu Dương, càng không bằng Đàm Mặc.
Hiện tại Đàm Mặc chủ động đồng ý dạy cô Vật lý, Kiều Lam lập tức đối với lần thi cuối kỳ tràn ngập ý chí chiến đấu.
Có Đàm Mặc chỉ bảo, nói không chừng lần thi cuối kỳ này điểm môn vật lý của cô sẽ không bị Trần Diệu Dương kéo ra nhiều như thế. Cô chỉ cần Vật lý không kéo điểm xuống, cô một chút cũng chẳng sợ bị Trần Diệu Dương áp điểm!
Vì thế trong ngày đầu tiên với bạn cùng bàn mới, mục tiêu của cả hai là hỗ trợ nhau học tập. Sau ngày chính thức mở khoá học mới sẽ bắt đầu thực hành.
Không đợi Kiều Lam gặp được đề bài không làm được, Đàm Mặc mặt không biểu tình mở sách bài tập Vật lý.
“Hỏi.”
Kiều lam: ...
Được rồi, tuy rằng cô vẫn chưa chuẩn bị tốt, nhưng mà đề bài không hiểu vẫn rất nhiều. Đàm Mặc nguyện ý chỉ dạy, Kiều Lam sẽ không từ chối.
Cô nhanh chóng mở vở bài tập ra tìm bài chưa giải, đẩy đến trước mặt Đàm Mặc.
"Bài này.”
Đàm Mặc nhìn nhìn, không đến mười giây liền nhanh chóng viết ra đáp án, sau đó đẩy về phía Kiều Lam.
Kiều Lam đợi vài giây cũng chưa thấy Đàm Mặc mở lời, cô bối rối ngẩng đầu nhìn Đàm Mặc, không phải là giải đề sao? Sao đột nhiên im lặng rồi…?
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ hơn nửa ngày, Kiều Lam không xác định mở miệng.
“Cái kia, làm sao ra được đáp án… Cần, tớ cần quá trình, quá trình ấy...”
Đàm Mặc xem đề, lại nhìn Kiều