“Xẹt xẹt, xẹt xẹt!” Cây kéo cắt từng đường một!“Anh hai, xong chưa? Em có thể mở mắt chưa?” Một lát sau Giang Chỉ hỏi!“Chưa! Chờ một chút nữa! Sắp xong rồi!” Giọng nói hơi bối rối của Lục Cẩm Xuyên vang lên!Lục Cẩm Xuyên nhìn tóc mái một bên cao một bên thấp trước mắt, suy nghĩ một lát, cầm kéo lên cẩn thận suy tư, cảm thấy nên thả một lọn tóc từ phía trên xuống cắt tỉa lại một chút.
Không nghĩ tới cây kéo lại đi xuống, cắt trật!Xin lỗi!!!Lục Cẩm Xuyên nhìn tóc mái như bị chó gặm trước, im lặng!“Anh hai! Xong chưa!” Giang Tiểu Chỉ không nghe nói gì hết cho nên mở mắt ra!“Ừ?… Xong!…” Lục Cẩm Xuyên ngập ngừng nói!Giang Chỉ thích thú mà đi soi gương, nhìn mặt mình trong gương, Giang Chỉ lập tức choáng váng!“Anh hai!” Giang Chỉ lập tức òa khóc!“Này này! Đừng khóc!” Lục Cẩm Xuyên luống cuống tay chân bước lên, dụ dỗ nói: “Nhóc nhìn nè, thật ra cũng không xấu đúng không? Tóc mới xấu ba ngày, nhìn quen là được rồi!”“Anh hau! Lương tâm anh sẽ không đau sao!”Phòng phát sóng trực tiếp ——[Nhóc con à, em nghĩ quá nhiều, lương tâm của anh trai em sẽ không đau đâu][Đây quả thực tóc mái chó gặm, cười chết người!][Ha ha ha! Đến tột cùng là Lục Thần có hoa tay gì vậy][Cắt tóc xấu ba ngày!!! Hô hô hô! Sao Lục Thần làm được mặt không đổi sắc mà nói vậy][Tóc này quá xấu, nhóc con sắp khóc rồi!]Buổi chiều! Mọi người đều thấy mái tóc của Giang Chỉ, không nhịn được cười!Đặc biệt là bạn học nhỏ Lâm Diệp! Trực tiếp sợ ngây người!“Giang Chỉ! Tại sao đầu tóc của em lại biến thành như vậy! Ai làm!”Đây vẫn là em gái tiên nữ của cậu bé sao?“Hừ!” Lục Cẩm Xuyên lạnh lùng nhìn thoáng qua Lâm Diệp!Giang Chỉ ngại ngùng giật giật chân, không lên tiếng!“Ha ha! Đầu tóc của bạn học nhỏ Chỉ Chỉ, có một chút độc đáo.
” Lâm Sinh Chi nhìn thấy bộ dạng của con trai nhà mình, vội vàng bù vào!“Ha ha! Quả thật rất độc đáo!”Những người khác trong đoàn làm phim cũng cười theo, cuối cùng đều bắt đầu khen độc đáo, dù sao cũng không nói được chữ đẹp!“Có cần anh sửa lại cho nhóc không!” Lúc không có ai, Lục Cẩm Xuyên nhỏ giọng đề nghị với Giang Chỉ!“Không cần! Em, em không cần!” Giang Chỉ thiếu chút nữa lắc đầu diêu thành trống bỏi, đôi mắt trừng đến tròn xoe! Vẻ mặt hoảng sợ!“Được thôi!” Lục Cẩm Xuyên nhìn bộ dạng kháng cự của Giang Chỉ, gãi gãi tóc!Cứ như vậy Giang Chỉ mang mái tóc như vậy đi về!Lúc xuống máy bay thì quản lý đã chờ ở đó! Mới vừa gặp mặt, Lục Cẩm Xuyên đã bị quản lý trách mắng một trận!“Trước khi đi tôi đã nói gì với cậu! Bảo cậu thu liễm một chút, cậu muốn tức chết tôi