Ngày 17 tháng 5 năm thứ nhất
Buổi sáng, tớ cùng với đại sư huynh đi Thiên Cung để tìm Ngọc Đế.
Tại cửa lớn, chúng tớ tình cờ gặp Trần Quảng Đông, lão ấy đang bán quà vặt, trông có vẻ bận rộn lắm.
Đại sư huynh hỏi: “Lão Trần này! Nghe nói ba người các lão cùng Ngọc Đế ba ngày trước đi tới Kiền huyện, buổi tối quận trưởng dẫn các lão đi sa đọa nơi nào?”
“Á, là đại thánh hả… Cái tên trưởng quận kia rất chi là khách khí đó nghen, cơm nước xong còn mời chúng tôi đi đánh bóng bàn….”
“Còn sau đó?”
“Không có sau đó, chơi bóng bàn xong thì quay về mà?”
“Con bà nó - ness (1)! Như thế cũng gọi là đi chơi bời sa đọa hả!” Đại sư huynh mắng, “Đúng là chưa trải qua việc lớn mà!”
-----
Vào cung, vừa thấy Ngọc Đế, đại sư huynh liền lập tức mắng: “Cái tên lục diệp tử (2) không biết xấu hổ, dân chúng của Kiền huyện cũng không có đắc tội ngươi! Ngươi thế nào cũng không nên trừng phạt bọn họ mới đúng chứ! Lại đây, đem đầu đặt ở trên mặt đất… để cho ta giẫm hai phát coi nào!”
Ngọc Đế nói: “Lại muốn giẫm ta nữa à, chừa chút mặt mũi đi ~~!”
“Tốt lắm, vậy tháo dây lưng ra, ta giúp ngươi tắm nhé!” Đại sư huynh còn nói.
“Đừng đùa với lão già này nữa mà, Đại Thánh, người muốn thế nào, nói đi!” Ngọc Đế xem ra hết sức sùng bái đại sư huynh.
Vì vậy sau đó chúng ta mang theo Ngọc Đế quay trở lại Kiền huyện.
Quận trưởng hướng Ngọc Đế thi lễ, đại sư huynh vỗ vỗ vai quận trưởng