Ngày 16 tháng 5 năm thứ nhất
Tiến đến ‘Kiền Huyện’, khắp nơi trên đường bày đủ loại đàn tế lớn nhỏ, khắc họa chân thật cảnh dân chúng nóng lòng cầu mưa, nhưng lão trời già vẫn là một mảnh trong xanh lắm!
Chúng tớ đi tới huyện nha, huyện trưởng cũng đang cầu mưa.
Tớ nói với huyện trưởng: “Phí công vô ích, hãy để chúng ta cầu mưa, đại sư huynh chúng ta am hiểu phép thuật!”
Huyện trưởng nhìn chúng tớ một chút rồi nói: “Làm phép cũng vô dụng! Tớ đắc tội với ngọc hoàng đại đế…. Đây là báo ứng a!”
“Rõ hơn được chăng?” Đại sư huynh hỏi.
“Ài! Toàn bộ do tớ trông mặt mà bắt hình dong…. Ba năm trước, ngọc hoàng đại đế cùng mấy vị tùy tùng đến huyện tớ cải trang vi hành, tớ được thư mật của cấp trên, nói mấy lãnh đạo lớn xuống, bảo tớ phải hầu hạ cho tốt. Vừa nhìn thấy bọn họ, tớ liền cảm thấy bốn người tướng mạo xấu xa, một đám đầu trộm đuôi cướp, ngực dô lưng vót, vừa nhìn chính là phường gian ác! Thật ra phải nói là người ác tâm! Chỉ có một người lớn tuổi còn coi được, có vẻ là người dẫn đầu, hơn nữa còn nghe bọn chúng gọi là ‘Trần bộ trưởng’. Cho nên, tớ liền nhận định ‘Trần bộ trưởng’ này chính là vị sếp tai to mặt lớn. Vì thế sau khi cơm tối xong, tớ liền dẫn Trần bộ trưởng đi chơi bời, để ba tên xấu xa kia ở lại trong nhà…”
Nghe đến đây, đại sư huynh đã cười đến mức không