Đêm giáng sinh, khắp các con phố đều tràn ngập trong tiếng nhạc mừng và tiếng cười nói của mọi người.
Mặc dù thời tiết miền Nam không lạnh như miền Bắc, nhưng về đêm nhiệt độ vẫn khá thấp, thỉnh thoảng còn có gió lùa, vậy nên Tâm không dám mặc váy ngắn, mà thay vào đó là quần dài và áo len đơn giản.
Từ sáng cô đã tặng quà cho bố mẹ, ông anh trai của mình và cả mấy đứa bạn thân, dù chỉ là những món quà nhỏ như quần áo, giày dép, kẹp tóc và bánh kẹo, nhưng đồ đều do cô trích từ tiền làm thêm ra để mua nên cô rất vui.
Trí hôm nay đến tận nhà để đón cô, còn vẫy tay chào anh trai của cô nữa. Cả nhà đều biết bọn họ qua lại, ban đầu thì bố có càu nhàu một ít, nhưng dần dần cũng quen với việc con gái biết yêu.
Thấy Tâm ra ngoài còn đeo ba lô, Trí tò mò hỏi:
“Sao lại đeo cặp theo thế?”
“Đựng áo khoác, tớ sợ buổi tối sẽ lạnh.”
Ồ hố, Tâm sẽ không khai ra bên trong là quà giáng sinh của Trí đâu, hí hí. Phóng lên con xe máy siêu ngầu của Trí xong, Tâm phấn khích bảo:
“Đi thôi đi thôi, tớ muốn xuống nhà thờ xem hang đá và chụp ảnh!”
“Ừm, được rồi, ôm chắc vào đấy.”
Lần này không chờ Trí nói, Tâm đã nhanh tay túm vào hai bên góc áo của cậu ấy. Trí cúi đầu nhìn bàn tay xinh xắn của cô, thở dài nói:
“Trời ạ, tớ bảo cậu ôm, chứ không phải túm áo tớ.”
“Ra ngoài nhiều người nhìn thế, ngại lắm.”
“Ngại gì chứ? Dù sao cả lớp cũng biết rồi còn gì?”
Trí nắm tay Tâm kéo tới trước, để cô vòng tay qua eo mình và khởi động xe rồi chạy đi. Bạn nhỏ phía sau cũng không thể cứ rụt rè mãi, nhắm mắt ôm chặt eo Trí, cằm đặt lên vai cậu.
Cảm giác được người mình thích chở đi chơi thật sự rất vui, cả người lâng lâng khó tả.
Nhà thờ giăng đèn khắp nơi, các loại hang đá to lớn hoa mỹ được dựng lên cho hoạt động lần này, cả bên ngoài đường đi và cổng vào đều ngập trong đầu người. Tâm vừa xuống xe đã thấy hơi nghẹt thở một chút, đông thế này, rất dễ lạc mất nhau.
Trí thật tự nhiên nắm lấy tay cô rồi nói:
“Vào trong xem một chút, để tớ chụp ảnh cho, tớ là thợ chụp chuyên nghiệp đấy.”
Trí khoe khoang về tài nghệ của mình, nhưng Tâm lại thấy có vẻ điêu điêu. Con trai ấy à, rất ít người biết chụp ảnh đẹp, con gái 1m8 cũng bị bọn họ chụp ra tấm ảnh chỉ còn 1m5. Nghe nói đấy cũng là lý do khiến vô số cặp đôi chia tay…
Tâm siết chặt mấy ngón tay thon dài của Trí, tay của cậu ấy lúc nào cũng rất ấm, so với tay cô thì khác biệt hoàn toàn.
Sợ cô bị người khác chen trúng, Trí đột nhiên buông tay cô ra rồi ôm vai cô, kéo cô lại gần.
“Đi đàng hoàng đấy.”
Ở nơi đông người thỉnh thoảng sẽ xuất hiện vài tên biến thái, Tâm có vẻ vừa cao vừa xinh, Trí không yên tâm lắm khi để cô chen chúc trong này. Nhưng vì cô