Tâm không hề hay biết ông anh của mình đang buồn rầu, mà đang bận nghĩ về cảnh tượng siêu ngầu của lớp trưởng lúc đến đón cô đi ăn.
Cậu ấy mặc áo thun đen, quần jean dài ống đứng, phần gấu quần xắn lên tầm hai nấc, giày nike trắng đơn giản, bên ngoài khoác thêm một cái áo jean. Giữa ngực cậu ấy là một sợi dây chuyền bạc, tay đeo đồng hồ, nếu không nhầm thì cái này là Daniel Wellington?
Nói thật, lúc xe dừng lại trước người cô, cô còn không nhận ra Trí, vì hôm nay mái tóc mềm luôn phủ trước trán có hơi xoăn nhẹ, chẻ mái 7-3.
Đây… sao mà ăn diện còn hơn cả cô thế?
Hai đứa nhìn nhau trân trân, sau đó Trí đột nhiên bật cười:
"Bạn trai tương lai của cậu đẹp trai không?"
"..."
"Tóc này mẹ làm cho, không phải tớ muốn đâu. Đồng hồ và dây chuyền cũng là em gái bắt mang. Mẹ bảo đi chơi phải để bạn gái được tự hào, phải tươm tất."
Trí vừa cười vừa giải thích cái hình tượng trên thân mình, ban đầu cậu còn định đi xe đạp điện, không ăn diện gì, nhưng bị mẹ và em gái túm vào sửa soạn cho. Vốn sợ Tâm giản dị không thích những thứ này, nhưng xem cái vẻ mặt ngạc nhiên thích thú của cô, cậu có thể yên tâm rồi.
Nghe người nào đó rất là tự nhiên xem mình như bạn gái, Tâm bất mãn:
"Ai là bạn gái cậu?"
"Thì… bạn gái tương lai cũng là bạn gái mà."
"Cậu mặc áo khoác không nóng à?"
Mặc dù là buổi tối, nhưng thời tiết miền Nam khá oi bức, bốn mùa đều như lò thiêu ấy.
Trí à một tiếng rồi vừa cởi áo vừa nói:
"Phòng khi cậu mặc váy."
Cậu bước xuống xe, đem áo khoác của mình vòng qua eo Tâm và cột sơ lại, nói:
"Chuẩn bị vừa thích hợp. Hôm nay tớ sẽ làm bạch mã hoàng tử của cậu, tớ là tiểu đại gia, cậu muốn ăn gì cũng được."
Tâm cảm giác mình chưa ăn cơm nhưng đã bị độ ngọt của Trí làm cho no căng bụng rồi, miệng cứ cười không khép lại được. Cậu ấy tinh tế thật.
Trí cẩn thận đem nón bảo hiểm đặt lên đầu Tâm, nói:
"Có làm hư tóc cậu không nhỉ?"
"A, không sao đâu, vuốt vuốt là lại về nếp ngay ấy mà."
Bàn tay thon dài nhẹ nhàng di chuyển, giúp cô cài nón bảo hiểm, động tác đốn tim thiếu nữ này, các chàng trai muốn có bạn gái đều phải học!
Tâm hạnh phúc lắc lư người, thiếu chút nữa bay lên luôn.
Áo khoác Trí khá to và dài, cô dùng nó để che chân, sau đó chờ Trí chuẩn bị xong thì trèo lên xe.
Ngồi lên mới thấy, phần yên xe của chiếc AB này rất là hư hỏng, sao cứ phải dốc về phía trước làm gì? Hả? Tâm ngồi cách Trí một khoảng cỡ tầm 5cm, dùng tay giữ chặt cái vành nhỏ trên yên xe.
Trí vừa mới đề ga chuẩn bị chạy thì phát hiện phía sau trống trống, quay đầu mới thấy Tâm đang ngồi cách mình khá xa, thật là…
Cậu nắm lấy cổ tay Tâm, nói:
“Học hành không đàng hoàng gì cả.”
Đột nhiên bị nắm tay như thế, còn bị nói là không học hành đàng hoàng, Tâm phản đối ngay tắp lự:
“Gì, tớ học chăm muốn chết.”
“Thế cậu không