Trò chuyện cùng Dark.
" Cậu gọi nó là muối?"
Dark lại có chút không rõ nhìn cậu.
" Chứ anh gọi nó là gì?"
Bạch Kỳ Thư bó tay.
" Chỗ đó người ta gọi nó là đá chát, nhưng tôi thấy cách gọi này của cậu hay hơn.
"
Dark vừa lắc đầu vừa gật đầu mà nói.
" Tôi không biết họ lấy ở đâu, bọn họ rất kín tiếng, tôi là dùng đồ vật để đổi với họ.
"
Dark lúc này mới trả lời câu hỏi đầu tiên của Bạch Kỳ Thư.
" Bọn họ mà anh nói, dùng nó như thế nào?"
Bạch Kỳ Thư thận trọng hỏi.
" Họ nghiền nó ra, rắc lên thịt nướng, thịt nướng sẽ ngon hơn.
"
Dark cũng không có gì giấu diếm, hắn đem nó đến vốn là để ăn, chỉ là không ngờ chủ nhà lại biết lai lịch của nó.
" Nơi anh đến, có phải có rừng rậm xanh ưm, có hồ lớn, hơn nữa còn có một ngọn núi lớn có đỉnh nhọn nhưng trọc lóc không?"
Bạch Kỳ Thư nghiêm túc nhìn hắn hỏi.
Đến lúc này Dark cũng phải trấn kinh vì á thú nhân nhỏ xinh còn hơn bạn đời Floyd của hắn này.
Bạch Kỳ Thư chỉ cần nhìn vẻ mặt này của hắn cũng đủ hiểu, cậu không hy vọng Dark có thể biết về muối biển, nhưng muối trong tay cậu đây, cũng không phải muối biển, mà là muối từ những mỏ muối lâu đời do phong hoá của núi lửa và biển hồ tạo nên.
Để cho cậu kinh ngạc chính là thú nhân ở đây cũng biết dùng cái này, từ ngoài nhìn vào nó giống như đá vôi thôi.
Năm xưa khi cậu xem được cái chương trình những điều kỳ bí nhất của thế giới cũng rất chấn động vì lại có một thứ gọi là mỏ muối như thế này.
Lúc này chảo dầu của cậu đã bốc mùi thơm, đánh thức cậu rời khỏi sự vui sướng khi nhìn thấy muối.
Mãi lo nói chuyện, cái gì cũng chưa làm.
Bạch Kỳ Thư đành đưa cái túi muối cho Eagle, bản thân bắt cái chảo dầu nấm xuống.
" Floyd, cậu giúp tôi bắt một nồi nước hầm xương lên bếp đi.
"
Bạch Kỳ Thư nói với Floyd đang không biết làm gì bên cạnh.
" Được.
"
Floyd đáp rất nhanh.
" Nae, con không được ăn cái đó!"
Bạch Kỳ Thư vừa liếc qua đã nhìn thấy đứa con nhỏ đang bò đến bọc muối trong tay a phụ nó, tính lè lưỡi ra liếm.
Nae bị bắt quả tang đành phải thụt người lại, bò ngược đến nằm trên đầu a phụ mình, giống như người mới nãy a mẫu nói không phải nó vậy.
" Ha ha, đứa con này của cậu đúng là giảo hoạt, cái mặt còn không biểu cảm gì nữa, giống y a phụ nó hồi xưa.
"
Alice cười ha hả.
Bạch Kỳ Thư cũng chịu nó đó, không để ý là nó ăn bậy.
Dark lúc này mới từ trong chấn kinh mà nhìn ấu tể trên đầu Eagle đang mở đôi mắt ra nhìn mình.
" Cậu đã đi qua nơi đó? Sao lại biết rõ như vậy? Cậu là á thú nhân ở nơi đó? Không thể nào, nơi đó rất xa, từ đây đến đó phải mấy cả tháng đường bay! "
Dark giống như đứa trẻ có mười vạn câu hỏi vì sao mà đem ra hỏi Bạch Kỳ Thư.
Bạch Kỳ Thư bị hắn hỏi đến nhức cả đầu.
" Không phải, tôi chỉ đoán thôi.
"
Cậu nhún vai nói.
" Đoán? Tôi không tin! Eagle, bạn đời của cậu là ở đâu ra?"
Dark chuyển qua hỏi Eagle.
" Thú thần mang đến.
"
Eagle thản nhiên mà trả lời.
" Phì, ha ha!"
Bạch Kỳ Thư cũng bị anh nói đến phì cười.
Dù rằng anh nói quá đúng.
Nhưng Dark lại liếc trắng mắt nhìn bọn họ.
Nói sao thì họ cũng không thể nói thật được, chỉ đành như vậy cho qua chuyện.
Cậu cũng không lo Dark sẽ mang chuyện này ra ngoài hỏi lung tung, ít nhất nhân phẩm của hắn đã có những người hiện tại trong nhà cậu chứng thực rồi.
" Eagle, anh nghiền cái này ra giúp em đi, nghiền thật mịn.
"
Bạch Kỳ Thư chỉ cái bọc trên tay anh.
Eagle gật đầu.
" Ian, anh đừng đứng đó nữa, đi nướng thịt đi.
"
Alice chọt chọt Ian đang đờ đẫn nhìn con vật nhỏ trên đầu Eagle.
" À ờ.
"
Hắn có chút ngốc ngốc mà đi đến chỗ bếp lửa.
" Khoan đã Ian, anh đợi một chút, đợi Eagle nghiền muối xong tôi sẽ cho các người ăn món mới, xem như cảm tạ quà tặng của Dark.
"
Bạch Kỳ Thư ngăn lại Ian.
" À, được.
"
Ian lại ngốc ngốc mà đặt cái con mồi có chút giống con nai trong tay trở lại gùi, rồi đến gần Eagle ngồi.
" Ian bị sao vậy?"
Floyd có chút không hiểu được đẩy đẩy Alice.
" Phì, chắc là thấy Nae quá dễ thương ấy mà.
"
Alice cũng bật cười.
Nae nằm trên đầu a phụ đưa mắt nhìn Ian đang nhìn mình nãy giờ, vậy mà có chút buồn ngủ há miệng ngáp một cái.
"