" Cái này ăn được hả, tôi từng thấy nó rồi nhưng các thú nhân nói không ăn được, sẽ bị tê lưỡi, có khi còn nôn mửa nữa."
Alice cầm cái nấm lên xem thử.
" Đó là vì có những loại nấm ăn không được."
Bạch Kỳ Thư thản nhiên nói.
" Chỉ cần cậu nói ăn được thì là ăn được, tôi cần làm gì đây?"
Alice cũng không muốn nhàm rỗi, hỏi.
" Nay chúng ta ăn lẩu nấm, cậu tước nấm ra từng phần nhỏ đi, có muốn ăn khoai chiên thì tự cậu làm đi."
Bạch Kỳ Thư tạo việc cho hắn.
" Ăn chứ, Floyd đâu rồi?"
Alice vừa làm vừa hỏi.
" Chưa thấy người đâu."
Bạch Kỳ Thư nhún vai.
" Thú nhân nhà cậu ta chắc đã đi săn."
Alice ngẫm nghĩ rồi nói.
" Tôi đã nghe Eagle nói, nhưng vẫn chưa thấy thú nhân nhà cậu ta lần nào."
Bạch Kỳ Thư đảo đảo cái muôi trong tay.
Bên cạnh có người kéo áo cậu.
Nae ngẩng khuôn mặt nhỏ lên nhìn cậu.
" Sao vậy, Nae?"
Cậu cúi đầu nhìn nó hỏi.
Chuột con chỉ vào cái thau nấm.
" Muốn ăn nữa hả?"
Bạch Kỳ Thư nhìn theo cái móng nhỏ của nó đang chỉ, chính xác là cái thau nấm trong tay Alice.
" Nae, lại đây nào, ta cho con nấm."
Alice lúc này mới nhìn thấy nó, hí hửng dụ dỗ chuột con.
Nae chẳng thèm nhìn cậu ta, vẫn nhìn a mẫu mình, đôi mắt long lanh đen bóng.
" Hự hự, Nae ghét tôi, đau lòng quá!"
Alice làm bộ ôm ngực ngã qua một bên.
Vậy mà con chuột cánh xanh nào đó vẫn không chịu cho cậu ta mặt mũi.
Bạch Kỳ Thư buồn cười vớt tay bóc lấy một cái nấm trong thau đưa cho chuột con.
Nae ôm cái nấm vỗ cánh bay lên, hôn vào má a mẫu nó một cái rồi bay đi, chỉ cho Alice một cái bóng lưng.
" Ấu á, đáng yêu chết mất, còn bay nữa kìa, nó bay được hả?"
Alice không ngờ mới có một thời gian mà đám con nhà Bạch Kỳ Thư đã bay được rồi.
" Bay được, còn bay trước anh Chae của nó, Chae chỉ có lót dép theo sau thôi."
Bạch Kỳ Thư buồn cười nói.
" Không được, tôi cũng phải về sinh một đứa."1
Alice đỏ mắt nói.
Bạch Kỳ Thư chỉ cười, cậu biết Alice cũng rất ao ước nhưng á thú nhân không dễ thụ thai nếu chưa đến mùa xuân.
" Kỳ Kỳ, Alice!"
Giọng Floyd từ ngoài vọng vào.
Tiếp đó họ nhìn thấy Floyd đến cùng một nam nhân tóc đen mắt đen cao lớn đẹp trai.
Khụ...!Nói ra thì thú nhân hình người đều rất ưa nhìn, đặc cùng một chỗ thì đều là mỹ nam cả, khác biệt chỉ là màu tóc thôi.
Quan trọng là thú nhân này rất cường tráng, cao cũng ngang ngữa Eagle nhà cậu luôn.
" Giới thiệu với cậu, Dark, bạn đời của tôi."1
Floyd có chút ngại ngùng mà giới thiệu thú nhân bên cạnh cho bọn họ.
" Dark, hình như rất lâu rồi tôi không thấy anh?"
Alice có chút không nhớ rõ nhìn thú nhân tóc đen tên Dark kia.
" Tôi trở về trước mùa đông, nhưng cũng không kịp gặp ai."
Dark gật đầu nhìn Alice.
" Nghe nói cậu đồng ý cái tên Ian nhoi nhoi kia rồi?"1
Dark nhìn cậu ta ái ngại hỏi.
" Nói xấu người khác là không được đâu nhé, Dark."
Phía sau vang lên tiếng của Ian.
Bạch Kỳ Thư hoài nghi anh ra là cố ý.
Dark quay đầu lại nhìn hai người Ian và Eagle đang đi vào.
" Dark, cuối cùng anh cũng chịu về."
Eagle nhìn hắn, lần đó anh chỉ kịp xem tình hình của Floyd rồi đi mất, không kịp nhìn rõ thú nhân hình chim đen kia là ai.
" Tôi cũng đâu có bỏ nhà đi bụi như cậu, tôi đi giao lưu cùng những bộ tộc khác ấy chứ, cậu không biết đâu, tôi nhìn thấy rất nhiều thứ, còn nếm được rất nhiều mùi vị hấp dẫn, có điều...!Eagle, cậu nên giới thiệu bạn đời của mình đi."
Dark nói một hồi rồi nhìn Bạch Kỳ Thư đang ngồi kia tròn mắt nhìn bọn họ, trên vai còn có...!Một con vật rất lạ nhưng lại đầy mùi vị của hai người họ, ấu tể?
Eagle cũng nhìn thấy ánh mắt tò mò của hắn, đi tới cạnh Bạch Kỳ Thư.
" Kỳ, bạn đời của tôi, con nhỏ Nae, con lớn Chae."
Eagle bốc con chim con béo núc đang nằm ngủ trong ổ bông ra.
Dark bất ngờ nhìn hai ấu tể mới sinh, có chút theo không kịp tiết tấu.
" Không phải cậu bỏ nhà đi bụi hai năm sao, vừa về đã vượt mặt chúng