Nhưng chuyện vừa xảy ra kia, dù không tính là lớn nhưng bốn vị thiên vương đều bị gọi đi.
Chuyện gì không lớn nhưng lại khiến cả bốn thiên vương phải rút khỏi cuộc vui lần này chứ???
Bạch Đình có cảm giác trong chuyện này có quỷ, nhưng hắn lại không nói rõ được.
Sau khi Mặc Diễm đi thì hắn vẫn ở lại trông chừng.
Lại sau đó nữa tháng, Không Thành lãnh địa của Không Vương cũng xảy ra chuyện, hai người Lang Ngô cũng đi.
Chỉ còn mình Bạch Đình...
Khiến hắn kinh hồn bạt vía chính là không chỉ thế lực của Không Vương có chuyện, ba thế lực kia để lại nơi này rất nhiều người cũng bị ép đi hết...
Mí mắt Bạch Đình nháy còn điên cuồng hơn khi hắn muốn nói suy đoán mơ hồ của mình cho Mặc Diễm lại không thể liên lạc được với hắn.
Quỷ dị!
Quá quỷ dị!!
Vô cùng quỷ dị!!!
Bạch Đình sợ rồi.
Lại thêm nữa tháng...
Mặc Diễm liên hệ hắn, lại là nguy cơ sinh tử.
Mặc Diễm kêu hắn trở lại Thế Thú, nhiều hơn nữa chữ cũng không nói được.
Bạch Đình sao có thể biết là nguy hiểm lại bỏ mặc hắn mà trở về.
Hắn đứng trên đỉnh tửu lâu, mắt nhìn về phía Nghịch Trì thật lâu cũng không nhúc nhích.
Nhìn đến mắt đều đau, buộc hắn phải nhắm lại.
"Haizzz..."
Hắn buông một tiếng thở dài bất lực.
Thiên đạo này, ngài muốn làm gì vậy chứ...
Thôi được, nếu ngài không muốn thì ai cũng không làm gì được ngài.
Bạch Đình biến mất khỏi tửu lâu.
Thời điểm hắn rời đi nơi đó, Nghịch Trì nhộn nhạo một chút rồi phun ra một người.
Bạch Dữ đứng trước cửa Nghịch Trì một lúc lâu cũng không động đậy chút nào.
Hắn im lặng cảm nhận một chút, phát hiện vậy mà đã qua hơn bốn tháng.
Trong lúc này hắn cảm thấy có rất nhiều đạo thần thức đảo qua trên người mình.
Lại chú ý một chút, có người đã hướng bên này chạy tới.
Bạch Dữ không hề nghĩ nhiều, lập tức phóng mình lên, biến mất.
"Ủa? Người đâu???"
"Mịa! Chờ hơn bốn tháng lại để người chạy mất!"
"Làm sao có thể trốn như vậy nhanh??? Hắn vừa mới ra khỏi Nghịch Trì, tiên lực chưa ổn định, vốn không thể dễ dàng che dấu hành tung của mình như vậy chứ!!?"
Đám tiên bị lời này làm cho giật mình, thế mới nhận ra tình huống hiện tại quỷ dị thế nào.
"Hắn...!Chẳng lẽ ngộ được cái lĩnh vực cực kỳ lợi hại như không gian lĩnh vực???"
"Nói đùa gì vậy!!!"
Dù họ cũng muốn nói điều này không có khả năng, thế nhưng làm sao giải thích được tình huống này.
Lĩnh vực của tiên nhân dựa vào độ hiếm lạ, sau đó là dựa vào cấp bậc tinh thần lĩnh vực để phán đoán độ mạnh yếu.
Lĩnh vực chia thành bốn cấp bậc: Phổ Thông, Hóa Linh, Tạo Vật, Thiên nhân.
Mỗi một cấp bậc chia làm ba loại hạ, trung, thượng lĩnh vực.
Tiên nhân từ lúc hình thành được lĩnh vực cũng không nhất định là hạ phẩm Phổ Thông mà vẫn có thể là thượng phẩm Phổ Thông, cũng có thể là hạ phẩm Hóa Linh...!Tất cả đều do bản thân tiên nhân lĩnh ngộ ra.
Bạch Dữ không hề rời đi mà đúng thật là đang trốn trong lĩnh vực, có điều hắn không biết cấp bậc lĩnh vực của mình là gì.
Lúc tạo dựng lĩnh vực hắn đã dung nhập hết những loại pháp tắc mà mình lĩnh ngộ được trước khi phi thăng vào lĩnh vực, nên lĩnh vực của hắn có một điểm đặc biệt ngoài lôi điện cuồn cuộn.
Đám tiên kia nói sai một chút.
Thứ khiến hắn biến mất khỏi sự dò xét của họ không phải là không gian mà là thời gian.
Bạch Dữ đem thời gian đẩy về trước khi hắn xuất hiện ngoài Nghịch Trì nên tất nhiên họ sẽ tìm không ra hắn.
Sự ảo diệu của thời gian không phải là thứ đám tiên cấp bậc không cao này phát hiện được.
Nhưng nếu lúc này ở đây có một tiên nhân cấp Kim Tiên thôi cũng sẽ nhận ra được gì đó.
Khổ nổi lúc này xung quanh Nghịch Trì chỉ còn đám tiên cấp bậc Chân Tiên hạ trung phẩm...
Kết quả...!Đám tiên tự an ủi mình là vẫn còn một người chưa ra, họ vẫn còn cơ hội rồi rút đi.
Lần này họ rút kinh nghiệm không có đi quá xa, ít nhất cũng chỉ cần ba cái hô hấp là có thể tới nơi rồi tóm lấy người đi.
Nhưng họ không tìm được Bạch Dữ thì đã định sẽ không thể nào thành công cho được.
Bạch Dữ đợi thêm một canh giờ thì bóng dáng nhỏ xinh của thiếu niên hắn mong nhớ cũng xuất hiện.
Còn chưa để đám người kia cử động hắn đã đưa một tay ra núm lấy tiểu chuột kéo đi.
Nếu là người khác thì đảm bảo hắn không thể làm được nước chảy mây trôi vậy, nhưng chính là tiểu chuột.
Đối phương là đạo lữ của