Bạch Dữ không cảm thấy bản thân nương tay với đối phương.
Một kích tinh thần kia, hắc y nhân không chết cũng bị thương nặng, còn là thương tổn nguyên thần, không hề đơn giản dễ lành.
Nếu không có đan dược chữa trị, khả năng rất lâu đối phương cũng không thể làm bậy được.
Một kích của Yêu vương, sao có thể đơn giản?
Mà theo nhìn nhận của hắn, đối phương còn chưa đến cảnh giới Luyện Hư nữa, chứ nói chi là Độ Kiếp kỳ.
Bạch Cửu không biết chút biến hóa ngầm này, nó nhanh chóng được Bạch Dữ mang rời đi sơn mạch.
Chẳng mấy chốc đã nhìn đến tường thành Bắc Thiên ở xa xa.
Mà bên kia lúc này cũng đèn đuốc sáng trưng, rõ ràng đã phát hiện ra yêu thú trong sơn mạch Bắc Long bạo động.
Họ đang tập hợp nhân sĩ trong thành, hợp lực chống lại.
Bạch Dữ cũng không cùng Bạch Cửu vào thành một cách ngang nhiên, mà đơn giản trà trộn vào.
Lúc này tu sĩ trong thành nhốn nháo.
Chẳng ai phát hiện, trong thành đã có thêm hai đứa nhỏ phấn điêu ngọc trác.
Ngay thời điểm họ vào thành thì trận pháp hộ thành cũng khởi động lên.
Bạch Dữ vốn định mang Bạch Cửu rời đi luôn cũng đành phải ngừng lại, tìm một khách điểm ở tạm mai lại tính.
Bạch Cửu ở trên tầng lâu, từ trong phòng ngó đầu ra ngoài, nhìn xem tu sĩ loài người không ngừng nhảy đến nhảy đi trên mái nhà.
Tất cả bọn họ đều hướng về cổng thành Bắc.
Ánh mắt nó phát ra ánh sáng không rõ.
"Muốn xem?"
Bạch Dữ vừa đóng cửa phòng sau khi tiểu nhị mang nước vào cho họ xong, quay qua nhìn nó hỏi.
"Không muốn."
Bạch Cửu lắc đầu.
Nó chỉ thấy náo nhiệt nên nhìn xem thôi, chứ không muốn đi xem người ta đánh đánh giết giết.
Quan trọng là, Bạch Dữ nói yêu thú mới là đồng loại của nó, loài người không phải.
Nhưng nếu nó không muốn nhận thức như vậy thì cũng không cần quan tâm.
Chỉ là những tình huống như thế này, Bạch Cửu không được tiếp tay cho loài người.
Bạch Cửu cũng không có nghĩ gì đâu, nó chỉ biết mình Bạch Dữ thôi.
"Vậy đi tắm đi."
Bạch Dữ bản thân tự chui vào một thùng nước, từ trong bình phong nói với nó.
Bạch Dữ là rồng, còn là một con rồng thích nước.
Tắm của hắn mục đích chỉ là ngăm nước mà thôi chứ lợi lộc gì đâu.
Còn Bạch Cửu? Tắm mát.
Hai người hai thùng nước thoải mái ngâm mình.
Bên ngoài đã đánh nhau lên.
Một trận thú triều lại sẽ có bao nhiêu tu sĩ loài người và yêu tu bọn họ bỏ mạng, Bạch Cửu cũng không muốn biết.
Mà Bạch Dữ lại càng không.
Mỗi ngày con người và yêu thú đánh nhau đâu có ít ỏi gì.
Cũng không phải một lần đánh nhau là sẽ có một bên chết hết, quan tâm chi cho mệt.
Ngâm đủ rồi thì leo lên giường đi ngủ...!À không, nhập định.
Bạch Cửu cảm thấy mấy ngày nay nó chưa luyện đan nên ngứa tay.
Mớ dược liệu vừa mua ở Bắc Giới thành còn chưa kịp đụng đến.
Bạch Dữ vừa thấy nó moi đan lô ra là hiểu ngay, phất tay bố trí kết giới cho nó.
Nhìn nó nhanh chóng chìm vào trạng thái không minh*, Bạch Dữ cũng không để ý nữa.
Thần thức đảo qua tình hình bên ngoài cổng thành Bắc một chút rồi rút đi, cũng nhập định.
*Không bị ngoại giới ảnh hưởng.
...!
Trên tường thành, Lục Giang Minh nghi hoặc đưa mắt nhìn vào trong thành.
Hắn cảm thấy khí tức mới rồi rất xa lạ.
Hắn không nhận ra là ai, nhưng rất mạnh mẽ.
Đợt thú triều lần này tuy không bình thường nhưng nguy cơ không lớn, yêu thú cấp bậc cũng không cao.
Bắc Thiên thành họ dư sức giải quyết.
Lục Giang Minh cũng chỉ ở đây trấn tràng mà thôi.
"Lục thành chủ, ông có thấy thú triều này rất lạ không?"
Bên cạnh Lục Giang Minh, gia chủ hiện tại của Mạc gia Mạc Hùng sờ cằm nhìn đám thú yêu ngoài thành, không hề có trật tự mà cùng đám tu sĩ bọn họ đánh giết lên.
"Không có người chỉ huy."
La Long gia chủ La gia lạnh nhạt nói.
Tô Thanh Luật gia chủ Tô gia gật đầu.
Lục Giang Minh cũng biết vậy, nhưng họ đâu thể bắt một con yêu thú lên mà hỏi được.
Đám yêu thú bên dưới cùng lắm là lục cấp, ít nhất bảy cấp mới có thể mở miệng nói chuyện thậm chí là hóa hình.
Chính vì vậy nên họ mới không hiểu.
"Có khi nào do đám tà giáo kia..."
Tô Thanh Luật hơi liếc mắt nhìn La Long, người này vừa nghe hai chữ tà giáo sắc mặt đã lạnh băng.
"Chưa biết chừng."
Lục Giang Minh cảm thấy nguy cơ này rất lớn, dù sao đám tà giáo này lắm quỷ nhiều mưu, thủ đoạn thì quái dị.
"Sau khi xong xử lý mọi thứ cho sạch sẽ, tránh cho chúng thừa cơ làm bậy."