"Chuyện rất dài, rồi con sẽ kể cho mọi người nghe.
Giờ chúng ta đi hái rau đi, con thật là nhớ đồ ăn a bà làm, nhớ ghê gớm lắm."
Bạch Cửu kéo tay Bạch Kỳ Thư làm nũng.
"Hầy...!Về là tốt rồi.
Đỡ cho ta lâu lâu lại hỏi thăm Thú Thần."
Bạch Kỳ Thư hểnh mũi lên trời nói.
"Hì hì...!Thật ra Thú Thần tốt lắm."
Bạch Cửu cười ngốc nghếch, nói đỡ cho Bạch Đình.
"Hừ hừ..."
Bạch Kỳ Thư ngạo kiều không tỏ ý kiến gì về chuyện này.
"Đây là ai?"
"Là thú nhân nhà ai?"
"Lại mang ấu tể ra ngoài? Mới lần đầu sinh đứa nhỏ sao?"
Hai người lo nói chuyện, Bạch Dữ đã bị Alice nhanh mồm nhanh miệng, Floyd đầy mặt tò mò xoay quanh cùng một vài á thú nhân nữa.
Thế mà hắn vẫn bất động lù lù, mắt chỉ nhìn Bạch Cửu chưa từng rời đi.
Bởi vì đúng hướng nên Bạch Kỳ Thư nghe âm thanh đã nhìn về phía này, vừa lúc đối mắt với Bạch Dữ có cảm ứng dời đi một chút.
Bạch Kỳ Thư ngẩn ra, nhưng khôi phục rất nhanh.
Cậu cảm thấy người này rất không tầm thường.
"Ta hỏi con, con đã đến thế giới nào?"
Bạch Kỳ Thư ghé vào tai Bạch Cửu hỏi, không có như nhiều người nhìn nhiều Bạch Dữ.
Bạch Dữ khó được đánh giá cao một người, Bạch Kỳ Thư chính là người đó.
Nhìn thật đơn giản, nhưng lại không đơn giản nhất tại đây, so với a mẫu của tiểu chuột là tế ti của bộ tộc cũng hơn xa.
Hơn nữa hắn cảm thấy, Bạch Kỳ Thư mới là trung tâm khi đứng giữa đám người.
"Tu chân giới ạ."
Bạch Cửu chưa từng giấu giếm Bạch Kỳ Thư cái gì.
Ngày trước nó đã cảm thấy a bà là người uyên bác nhất Thế Thú, bây giờ cũng giống vậy.
"A! Là cái nơi có thể tu tiên sao? Nói vậy con hiện tại cũng là tu sĩ chứ? Người này cũng thế đi?"
Bạch Kỳ Thư quả nhiên không phụ mong đợi của Bạch Cửu, chưa chi đã đoán được tình huống chỉ qua mấy chữ đó.
"A bà biết thật nhiều.
Hắn là đạo lữ của con, đó là chắt của người."
Bạch Cửu vừa sùng bái nhìn Bạch Kỳ Thư, vừa giới thiệu Bạch Dữ cho cậu.
"Cái trứng này...!Là trứng rồng sao?"
Bạch Kỳ Thư lại rất có hứng thú với Bạch Thụy, vừa nhìn cái đã nhận ra.
Mà Bạch Thụy trứng đối với cái nhìn của Bạch Kỳ Thư rất là thân thiệt cho một cái lắc lư tỏ vẻ.
"Ô!"
Đám á thú nhân thấy nó động động thì hứng thú vô cùng.
"Sao người nhìn ra được?"
Bạch Cửu thấy nó cũng khác gì nhiều trứng ấu tể ở Thế Thú đâu.
"Ừm..."
Bạch Kỳ Thư tỏ ra cao thâm sờ cằm, chọc cho Bạch Cửu còn tò mò hơn.
Bạch Dữ cũng không nhịn được muốn nghe xem người này sẽ còn nói ra cái gì kinh người nữa.
"Nơi trước đây ta sống có nhiều thứ thú vị, đã từng kể ngươi nghe đi.
Có nhiều điều ta đều thấy trên màn ảnh nhỏ, nhưng nếu muốn đoán thì cũng không khó đoán đâu.
Bạn đời của con...!Không phải rất dễ đoán sao?"
Bạch Kỳ Thư giảo hoạt nhìn hai người cười cười.
Bạch Cửu theo ánh mắt của a bà mình nhìn làn váy dài của nam nhân, mắt to tròn ngộ ra.
Nếu là người đã nhìn qua rồng, tất nhiên sẽ nhận biết được long lân trên váy Bạch Dữ.
Thì ra nó đơn giản vậy đó.
Bạch Kỳ Thư không có nói ra thân phận của Bạch Dữ, nhưng phàm là người thân thuộc với Bạch Kỳ Thư đều có thể liên tưởng.
Họ có tò mò cũng sẽ không ở chốn đông người nhiều chuyện.
"Đi thôi.
Con trở về, vẫn nên mở tiệc thôi."
Bạch Kỳ Thư lôi kéo tay nó vừa đi về phía khu rừng vừa nói.
"Oa!!"
Bạch Cửu vừa nghe đã hô lên, thiếu điều ch ảy nước miếng.
"Vẫn là cái đức hạnh này a..."
Bạch Kỳ Thư lắc đầu.
"A bà nấu cái gì đều là ngon nhất."
Bạch Cửu không chút keo kiệt tâng bốc.
Những người xung quanh cũng phụ họa.
"Các ngươi đều là một đám cật hóa."
Bạch Kỳ Thư mắng.
Đám người đã quen, ai nấy đều cười ha ha.
Bạch Dữ im lặng mà cao quý, lãnh diễm đi bên cạnh Bạch Cửu, cảm thấy không khí này thật thú vị, tự nhiên cũng có chút chờ mong đối với bữa tiệc hôm nay.
Nhiều năm nay Thế Thú đã thay đổi nhất nhiều, sản vật phong phú, chất lượng cuộc sống tốt khiến cho dân số tăng lên, bộ mặt của bộ lạc cũng trở nên có khuôn có dạng.
Ví như khu rừng xung quanh bộ lạc đều trồng trọt rất nhiều rau củ, muốn ăn thì tự đi hái thôi.
Đám á thú nhân mỗi người một loại, tản