Nghe chuyện này khiến cho mọi người không khỏi sững sốt.
Cái gì Tang Thị đã đổi chủ từ 3 tháng trước sao mà bọn họ không biết được chứ nhỉ?
Biết bọn nửa tin nửa ngờ, Lục Tần thân là trợ lý của cựu chủ tịch lên tiếng.
“Các người không cần tôi giới thiệu thì cũng biết tôi là ai rồi.
Tuy nhiên tôi vẫn nên giới thiệu lại, tôi Lục Tần từng đương nhiệm làm trợ lý cao cấp cho Tang tổng nhiệm kỳ trước.
Nay sẽ giúp đỡ Tang tổng đây mọi việc.”
Bọn người cổ đông sao không biết chứ.
Nếu ai cũng có khả năng lớn phản bội Tang Diên chứ Lục Tần thì không bao giờ.
Việc mà anh ta lại làm trợ lý cho Tang Noãn này chắc chắn có mối quan hệ mật thiết.
À mà khoan, họ Tang? Không lẽ là…
Một người trong số người bọn họ thắc mắc nhìn sang Tang Noãn, lên tiếng.
“Tang Diên, Tang Noãn.
Không lẽ hai người là anh em sao?”
Tang Noãn không muốn giấu giếm làm gì, cô nhướng mày tỏ vẻ đương nhiên.
“Exactly! Chúng tôi là hai anh em ruột.”
Mọi người không khỏi hoảng hồn nhìn cô gai trẻ này thế mà lại là một chủ tịch nắm giữ tập đoàn lớn này.
Mà khoan nếu cô vào công ty được 3 tháng thì không phải sau đó là khu thầu Phú Hoà đó sao? Mọi người không khỏi chậc lưỡi lấy.
Chu Thiệu ngồi bên này mặt mày không khỏi âm trầm, ông ta nào biết con nhóc non nớt thế này mà là chủ tịch tập đoàn đã vậy một tay dìu dắt tập đoàn lấy được khu thầu Phú Hoà ra khỏi tay HT.
Nếu phát triển thêm một thời gian nữa thì không biết lại như thế nào nữa.
Đột nhiên lão ta cảm giác có chút bất an nghiêm trọng nhưng mà trợ thủ đắc lực khiến cho ông phần nào đó an tâm đi.
Nhìn bọn người đang cố gắng nịnh hót Tang Noãn, ông ta không khỏi cười mỉa.
Chờ đi, sau ngày hôm nay chúng mà cũng sẽ là chó dưới chân tao thôi! Ha ha.
Có điều lão cáo già này không hề biết rằng hôm nay là ngày lão mất hết tất cả.
Tiền tài, quyền lực mất trắng khi lão ta đánh canh bạc lớn này.
Tang Noãn ra hiệu cho Lục Tần bật máy trình chiếu chuẩn bị bước vào cuộc họp.
Tang Noãn cầm lấy tài liệu trên bàn mà bắt đầu cuộc họp.
“Như các vị đã thấy, Tang Thị sau khi nhận khu thầu Phú Hoà đã gây tiếng vang lớn trong lĩnh vực đầu tư bất động sản và các ngành phụ cận khác.
Đã thu về một nguồn nhuận rất lớn cho tập đoàn chúng ta.
Việc này không chỉ thu hút ưu ái của các tập đoàn đầu tư nước ngoài mà còn cả nhà nước quan tâm lớn.
Đây chính là cú hit giúp ta nhảy vọt tăng trưởng và có khả năng lớn chiếm luôn vị trí đầu bảng mà HT đã giành lấy của chúng ta mấy năm nay.”
Nhìn vẻ Tang Noãn tự tin thuyết trình khiến cho mọi người ai nấy cũng gật gù theo nhưng ngoại trừ Chu Thiệu mặt mày không hề vui vẻ chút nào.
“Dựa trên tình cảnh đó tôi đã quyết định đấu thầu vườn quốc gia.
Đây không chỉ thể hiện ở nền kinh tế mà còn lấn sang các vấn đề khác nữa.
Nếu tập đoàn càng bám sâu vào lòng đất thì không ngại cây to đón gió mà ngã xuống nữa.”
Chu Thiệu ngồi nãy giờ cũng đã chờ đến lúc này, mắt lão nheo lại nhìn sang ra hiệu phe cánh mình.
“Tôi không đồng ý dự án này.”
Tang Noãn nheo mắt cười tươi nhưng lại mang một nỗi áp bức nói không nên lời.
Thấy cá đã cắn câu, bà cô này không ngại câu thêm con cá lớn khác.
“Lý do?”
Chu Thiệu hùng hổ đứng dậy đi ra ngoài gọi cho ai đó, sau khi lão vào là Tô Nhạc cố vấn cấp cao văn phòng pháp luật của tập đoàn Tang Thị.
Tang Noãn và Lục Tần không khỏi ngỡ ngàng với sự xuất hiện của Tô Nhạc.
Thấy bè phái mình đã đến đông đủ, Chu Thiệu như hổ mọc thêm cánh.
“Hôm nay với tư cách là người có số cổ phần cao nhất, tôi uỷ quyền muốn cưỡng chế chức nghiệp chủ tịch tập đoàn cô Tang Noãn này đây.
Cô ta không chỉ làm thâm hụt ngân quỹ của tập đoàn mà còn đưa ra