Anh ta là một người đa chủng tộc, sinh ra ở Tây Vực, một nửa là người gốc Aryan và một nửa là người gốc nước Hoa.
Khi còn sống anh ta cũng là một quân nhân, được làm ở vị trí bách binh đoàn trong quân đội Thiểm Vực, tuy nhiên anh ta vì ngăn cản con trai của tướng quân giết người vô tội mà bị tướng quân ghi hận, cố ý phái anh ta đi chấp hành một nhiệm vụ nguy hiểm.
Trong trận chiến đó, anh ta một mình đấu với trăm địch, giết được vô số kẻ thù, nhưng cuối cùng vì quân cứu viện đến chậm trễ mà anh ta đã chết trên chiến trường.
Linh hồn trung thành này đã vào địa ngục, được đạo trời trực tiếp phong làm thần tướng.
Sau này, anh ta đã góp công lớn trong cuộc nổi dậy bình định địa ngục của Quỷ Vương, chính thức phong hàm phó tướng, trở thành trợ thủ đắc lực của tôi.
Trong những tháng ngày dài đằng đẵng ấy, anh ta chính là cấp dưới trung thành nhất của tôi.
“Trung thành với tướng quân, việc nặng nhọc này chẳng là gì.
” Tư Liên Vương quay đầu nhìn Chu Nguyên Hạo, sắc mặt thay đổi, tiến lên một bước, rút thanh trường kiếm từ thắt lưng ra, kinh ngạc nói: “Quỷ Đế Thừa Hạo!”
Tôi lập tức giữ lấy tay cầm kiếm của anh ta và nói: “Đợi đã, bây giờ anh ấy là người hầu trung thành của tôi rồi.
”
Tư Liên Vương khẽ cau mày, im lặng một lúc lâu, lùi lại một bước, nhét thanh kiếm vào bao, xoay người nói: “Tướng quân, xin mời.
”
Chu Nguyên Hạo đi theo nói nhỏ bên tai tôi: “Người hầu trung thành là sao?”
Tôi ngây người nhìn anh ấy: “Hiện tại anh là người hầu của em mà, gọi tắt là thê nô đó.
”
Chu Nguyên Hạo mỉm cười, vẻ mặt có chút tự mãn.
Tư Liên Vương liếc nhìn chúng tôi, vẻ mặt có chút u ám.
“Tướng quân, ngài lần này trở lại…” Anh ta tiến lên hỏi.
“Không gian giữa hai thế giới bây giờ không ổn định, thế giới người thường sắp bị xâm chiếm bởi địa ngục rồi.
Tôi quay lại để tìm một thứ có thể hữu ích.
” Tôi nói.
Tư Liên Vương không hỏi nhiều, chỉ nói: “Tướng quân, khi nào ngài trở lại