Du thuyền của Tần gia trở lại bến ở Hải thị vào ngày cuối cùng của kỳ nghỉ.
Từ Giai Tư bước xuống thuyền cùng những người bạn của mình liền chạm mặt Sở Lâm An.
Sở Lâm An lái một chiếc xe Mercedes-Benz bình thường so với thân phận của anh ta, mặc quần áo bình thường thoải mái, lười biếng dựa vào bên cạnh xe, nghe thấy tiếng Từ Giai Tư cùng người ta nói cười, anh ta ngẩng đầu lên, chậm rãi nhìn sang.
Bước chân Từ Giai Tư hơi khựng lại, trên mặt hiện lên một chút châm chọc.
Người này vẫn như trước, sau khi cô không còn quấn quít lấy thì cũng không có chút thay đổi nào.
Xem ra anh ta không hề bi thương, cũng không quan tâm.
Nhưng anh ta sẽ chủ động đi tìm cô, tối hôm trước nhắn tin cho cô, hỏi cô đang ở đâu.
Từ Giai Tư không trả lời, lúc này cô mới dàn dần phát hiện ra, vốn không phải anh ta không quan tâm cô, mà là anh ta muốn vờn cô như vậy, làm cho cô mong mà không được, trằn trọc trở mình.
Anh ta nhìn cô, tựa hồ trong đầu có tính toán, lười biếng nói: "Giai Giai, lại đây".
Những người bạn xung quanh có ai mà không biết Từ Giai Tư yêu thích Sở Lâm An chứ, vì vậy họ đã trêu chọc rồi từng người một đẩy cô về phía trước.
Ngay cả người đàn ông đứng cạnh xe cũng có vẻ mặt bình tĩnh, như thể cô không thể làm gì nếu không có anh ta.
Ngay khi Từ Giai Tư đang suy nghĩ liệu có nên tiến tới tát anh ta một cái rồi nói bà đây không hầu hạ anh hay cứ mặc kệ anh ta và bỏ đi, càng hung hăng càng làm cho Sở Lâm An hối hận thì người di theo phía sau cô đã đi tới bên người, bình tĩnh cười nói: "Giai Tư, em cần gì không?"
Từ Giai Tư sững sờ, liếc nhìn người đàn ông mặt mày dịu dàng, mấy ngày nay cô cùng Hạ Thanh Lan cũng coi như có chút giao tình.
Có lẽ chính sự giúp đỡ của cô lần đó đã khiến Hạ Thanh Lan chú ý cô.
Cô mơ hồ cảm nhận được sự tiếp cận của anh ta với cô.
Người này thật sự không hổ là danh kẻ được người ta gọi là quân tử, cho dù chỉ là quan hệ ngươi tình ta nguyện, cô cũng đã nói là không để ý rồi nhưng anh ta lại cảm thấy có trách nhiệm.
Trong xã hội hiện đại tư tưởng ngày càng cởi mở, những người đàn ông như anh ta thực sự rất hiếm.
Đúng vậy a, trên thế giới này, đàn ông tốt hơn Sở Lâm An còn nhiều lắm, Hạ Thanh Lan là một trong số họ.
Cô thoải mái nở nụ cười, đột nhiên cảm thấy như được khai sáng.
Sở Lâm An kia có cái gì tốt mà phải chú ý chứ, không đến nỗi cô phải vì anh ta mà cố chấp, từ bỏ tình yêu.
Sau này cô nhất định sẽ gặp được người tốt hơn anh ta.
Từ Giai Tư cười cười, không nhìn Sở Lâm An, quay sang hỏi Hạ Thanh Lan: "Phiền anh đưa em về nhà được không?"
Người đàn ông mặt mày nhu hòa mặc một bộ âu phục màu xám thẳng tắp, khi anh ta nhướng mày khẽ mỉm cười dường như trở thành công tử thời xưa xuyên qua thời không đến đây, tư thái ôn hòa mà tiêu sái.
"Đương nhiên là được, đây là niềm vinh hạnh của tôi", xe của anh đã được người lái đến bến tàu cách đó không xa, là một chiếc Rolls-Royce màu đen, màu sắc trang trọng mà trầm tĩnh, biển số sáng loáng chói mắt.
Anh giơ bàn tay thon dài trắng nõn của mình lên trên cửa xe, che chở Từ Giai Tư ngồi vào ghế phụ, sau đó anh ta ngồi vào ghế lái, chậm rãi lái xe đi.
Hai người đều không nhìn người đàn ông đứng bên cạnh chiếc Mercedes-Benz, như thể Sở Lâm An là không khí vậy.
Những người bạn đi cùng Từ Giai Tư cũng đều trợn mắt ngoác mồm nhìn bọn họ rời đi.
Giữa chừng còn có khúc nhạc dạo ngắn, lúc Từ Giai Tư đi theo Hạ Thanh Lan vào trong xe, Sở Lâm An cất cao giọng gọi "Gia Giai", cô làm như không nghe thấy, không thèm nhìn anh ta lấy một cái, trực tiếp đóng cửa xe lại.
Ngược lại là Hạ Thanh Lan hướng về anh ta nở nụ cười, gật đầu chào.
Xe lái lên đường, Từ Giai Tư trầm mặc chốc lát, nhẹ nhàng nói: "Vừa rồi, cám ơn anh".
Hạ Thanh Lan kinh ngạc nhìn cô, cười ấm áp hỏi: "Đưa một cô gái về không phải là bổn phận của tôi sao?", anh không có ý thăm dò đời tư của cô, cũng không có hứng thú vạch vết thương lòng của cô ra mà quan sát.
"Huống hồ, quan hệ của chúng ta rất thân thiết", anh bổ sung một câu, ngữ khí mềm mại ôn hòa, trong không khí lập tức hiện lên vẻ ám muội mơ hồ.
Từ Giai Tư nghe anh nói vậy liền đỏ mặt, tuy miệng cô nói không ngại, rất hào phóng cởi mở nhưng có cô gái nào lại không quan tâm đến lần đầu tiên của mình? Cô chỉ đang cố gắng giảm bớt sự lúng túng của cả hai bên mà thôi chứ cô ngượng ngùng không ít đâu.
Sau vài ngày ở cùng trên du thuyền, cô phát hiện anh ấy là một người đàn ông vô cùng hoàn hảo, trong ấn tượng của cô về tất cả những người đàn ông mà cô biết, anh hoàn hảo đến mức không chê vào đâu được, khiến cô không khỏi tăng ấn tượng tốt đẹp đối với anh.
Hai người hiện tại cũng coi như là quan hệ bạn bè không tệ, nhưng bởi vì trải qua chuyện khác thường nên khi ở chung so với bạn bè bình thường sẽ càng vi diệu.
Sau khi đưa Từ Giai Tư đến trước biệt thự Từ gia, Hạ Thanh Lan liền rời đi.
Gần đây, anh được cha cử đến nhậm chức tại công ty ở Hải thị, sẽ ở lại đây trong thời gian tới.
"Có rảnh thì thường xuyên liên hệ", bỏ lại một câu như vậy rồi anh chào tạm biệt cô, nhìn cô đi vào nhà mới lái xe trở về.
Trên thực tế, sau đó, Từ Giai Tư căn bản không có đi tìm anh ta chứ đừng nói đến việc liên lạc với anh ta.
Hạ Thanh Lan cũng dần dần buông bỏ những gì đã xảy ra đêm đó, không quá lưu ý nữa.
Đột nhiên có một ngày, nhận được một cuộc gọi từ Từ Giai Tư.....
Đầu bên kia điện thoại, Từ Giai Tư ấp a ấp úng, giọng nói yếu ớt: "Hạ...!anh Hạ, hình như em...!có thai...".
Một người như Hạ Thanh Lan sẽ không hiện rõ vui buồn trên mặt nhưng lúc này lại kinh ngạc đến mức đứng dậy khỏi bàn hội nghị, chiếc ghế dựa phía sau suýt chút nữa bị xô ngã, phát ra một âm thanh chói tai.
Các nhân viên khác của công ty ngồi sau bàn nhìn nhau, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.
"Em không có ý gì khác, chỉ gọi điện để nói với anh một tiếng thôi...!Dù sao chuyện này anh cũng có quyền được biết", trong lòng Từ Giai Tư, Hạ Thanh Lan là một người đàn ông lịch thiệp biết lễ nghĩa, cũng là quan hệ bạn bè với cô, cô không muốn gạt anh ta.
Sau khi cổ họng trượt lên xuống mấy lần, Hạ Thanh Lan mới lấy lại được giọng nói, khàn giọng hỏi: "Em...!em định làm gì?"
"Em không muốn phá nó...!Chưa kể nó sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của em, nhà em cũng không phải là không nuôi nổi một đứa bé.
Em có điều kiện nên em muốn giữ nó lại".
Hạ Thanh Lan rất nhanh đã bình tĩnh lại, anh bỏ lại đám nhân viên trầm lặng sau lưng, quay người đi về phía cửa, trầm giọng nói: "Anh sẽ cưới em!"
"Hở???"
Từ Giai Tư sửng sốt.
*
*
Có điều pử thời điểm hiện tại Từ Giai Tư còn không có phát hiện ra sức khỏe của mình có vấn đề gì, sau hai ngày ở yên trong nhà, cô chạy đến Mộc Tê Viên tìm Thu Đồng giải buồn, kết quả phát hiện chị em tốt đã thay đổi nơi ở,