Thế nên Đồng Nhất Niệm lại lấy di động định gọi cho cục trưởng Đới.
Thành Chân biết ý đồ của cô nhẹ nói: "Không cần gọi nữa.."
"Tại sao? Cô ngẩng đầu hỏi.
" Ông ấy ở nhà, chỉ là cố ý tránh gặp chị thôi.
"Anh ta nhìn về một chỗ trong sân.
Cô nhìn theo ánh mắt của anh ta, xe của cục trưởng Đới đang đỗ ở đó.
" Có thể..
người ta không lái xe ra ngoài thì sao! "Cô vẫn chưa từ bỏ, vẫn gọi đi.
Nhưng điện thoại có người nhận nhưng ngay lập tức lại ngắt máy.
Cô vẫn không tin, tiếp tục gọi, nhưng kết quả vẫn như vậy.
Cô cười khổ.
Nhớ đến trước kia khi nhà họ Đồng vẫn yên ổn, Lục Hướng Bắc hăng hái, nổi bật, cục trưởng Đới đã nhiệt tình đến như thế nào, còn xưng anh em với Lục Hướng Bắc nữa, chỉ cần Lục Hướng Bắc nói một tiếng mời cơm ông ta lập tức cười ha ha chạy đến.
Bây giờ vận đổi sao dời, cô lại phải đứng ở đây chịu cảnh cấm cửa.
Thời thế thất thường, chính là cái đạo lý này, cô không trách được ai.
" Đi thôi! "Cô nhẹ nhàng nói với Thành Chân.
Như lẽ thường dù cho ba và Lục Hướng Bắc có chuyện gì thật thì sau khi bị cảnh sát dẫn đi thì trong thời gian quy định sẽ thông báo với người nhà, nhưng nháy mắt đã qua cả một ngày mà Đồng Nhất Niệm vẫn chưa nhận được thông báo gì.
Điều này làm trong lòng cô lại thấy lo lắng, đặc biệt là lo lắng cho sức khỏe của ba cô, một ngày một đêm chắc chắn là chưa uống thuốc, không biết bệnh có nặng hơn không nữa.
Mẹ nhỏ và Nhất Lăng cũng cảm thấy có gì đó không đúng, hai ngày nay đặc biệt an phận, ở nhà cùng với Đồng Nhất Niệm.
Trong thời gian này Đồng Nhất Niệm lại liên lạc với Hạ Tử Tường, Hạ Tử Tường chỉ nói với cô không cần vội, anh ta đang cố gắng.
Cuối cùng không còn cách nào khác cô chỉ còn cách đi tìm ba của Thẩm Khang Kỳ là Thẩm Chấn Vân.
Sau khi biết mẹ mình là mối tình đầu của Thẩm Chấn Vân, trong lòng cô có chút gượng gạo, không còn thoải mái đến nhà họ Thẩm nữa.
Lần này, Thẩm gia chính là lối thoát cuối cùng rồi.
Cô vốn không muốn Thành Chân đi theo đến Thẩm gia nhưng Thành Chân rất cố chấp, đã nhận định một việc thì dù có đánh chết cũng không thay đổi.
Vì thế không còn cách nào chỉ có thể để anh ta tiếp tục làm tài xế.
Đến nhà họ Thẩm thì nghe thấy Thẩm phu nhân đang nói chuyện điện thoại, hình như là đang nói chuyện điện thoại với Khang Kỳ.
Thẩm tư lệch ngồi bên lắng nghe thấy cô vào vội nói:" Ồ, Niệm Niệm đến rồi à, mau, vừa hay Khang Kỳ đang gọi điện về nhà.
"
Khang Kỳ trong điện thoại muốn nói chuyện với cô.
Cô làm gì còn tâm trạng này nhưng cũng không thể từ chối nên cầm máy, tâm trạng rõ ràng không vui lắm.
Còn Khang Kỳ thì vẫn luôn hiểu cô, luôn cảm nhận được từng chút một cảm xúc của cô.
" Niệm Niệm, em làm sao vậy? "Ngữ khí đầu bên kia của anh lập tức trở nên căng thẳng.
" Em không sao..
"Khang Kỳ ở nơi xa như vậy, Đồng Nhất Niệm không muốn anh lo lắng.
" Em lại muốn giấu anh! Niệm nha đầu, em đã bao giờ giấu được anh chưa? Cái tính đó của em, nếu anh không ở nhà, nếu em mà không có việc gì thì sao lại đến nhà anh? "Khang Kỳ có chút tức giận.
Đồng Nhất Niệm cắn môi:" Là có chút chuyện tìm bác trai, em nói với bác trai trước đã rồi nói với anh được không..
"
Khang Kỳ cũng biết tính cô, khó mà hỏi được gì, không bằng để cô nói trước rồi sau đó mình hỏi ba vậy, coi như nghe theo cô.
Thẩm tư lệnh nhìn dáng vẻ này của cô biết là cô có chuyện rồi, điện thoại của con trai cũng không nói tiếp nữa mà chỉ hỏi cô có chuyện gì.
Gặp phải đối xử lạnh nhạt từ chỗ cục trưởng Đới rồi nên cô có chút lo lắng, không biết Thẩm tư lệnh nghe xong chuyện nhà cô rồi không biết có lại bo bo giữ mình không?
Nhưng nếu đã đến rồi thì cũng không cần để ý mặt mũi nữa, ấp úng kể hết đầu đuôi câu chuyện.
Thẩm tư lệnh nghe xong tất nhiên là kinh ngạc, rồi hơi trầm tư nói với cô:" Niệm Niệm, việc này bác sẽ đi hỏi xem sao, nhưng nếu như lệnh tôn và tiểu Lục thật sự làm gì đó phạm pháp thì bác cũng không có cách nào.
"
Đồng Nhất Niệm biết, Thẩm tư lệnh trước giờ luôn cương trực, đến cả con trai mình còn không lo mà đẩy đi rèn luyện ở nơi xa xôi nữa chứ đừng nói gì đến chuyện của cô nữa?
Vì vậy chỉ đành gật đầu:" Cháu biết, bác Thẩm, cháu chỉ là không biết đã xảy ra chuyện gì, trong lòng lo lắng không yên, chỉ cần biết được chân tướng thì dù là chuyện gì đi nữa trong lòng cũng được rõ ràng.
Cháu không dám cầu xin bác vi phạm nguyên tắc đâu.
"Cuối cùng còn nói thêm:" Cháu tuyệt đối không tin ba cháu và Lục Hướng Bắc làm ra chuyện phạm pháp! "
" Ừ..
"Thẩm tư lệnh gật đầu thể hiện tán thành:" Cũng coi như là một nha đầu hiểu chuyện, về nhà đi! Đợi tin tức của bác.
"
Lần chờ đợi này lại là một ngày.
Cuối cùng cũng chờ được hồi âm của Thẩm tư lệnh, hơn nữa còn là ông đích thân đến Đồng gia.
Thời khắc nhìn thấy ông bước vào, Đồng Nhất Niệm liền biết tình hình nhất định là rất tệ, rất tệ, nếu không thì Thẩm tư lệnh sẽ không đích thân đến.
Quả nhiên, sắc mặt Thẩm tư lệnh nghiêm trọng, ngồi trước mặt Đồng Nhất Niệm nửa ngày không mở lời được.
Đây quá là không bình thường rồi.
Thẩm tư lệnh là một người có tính cách nóng nảy, luôn mạnh mẽ vang dội, nói một là một, hai là hai.
Cô lại lần nữa làm công tác chuẩn bị tư tưởng, hơi mỉm cười:" Bác Thẩm, có gì bác cứ nói ra, cháu chuẩn bị tâm lí rồi! "
Thẩm tư lệnh nhìn cô, tràn đầy yêu thương:" Nha đầu, chuẩn bị này, cháu chỉ e là không chuẩn bị được đâu..
"
Đồng Nhất Niệm nghe mà không nhịn được vò lấy gối ôm.
Ngôn Tình Hay
Chỉ nghe thấy Thẩm tư lệnh từ từ nói:" Nha đầu, ba cháu thật sự bị bắt rồi, tình tiết vụ án vẫn