Dáng vẻ muốn bị đánh của anh rõ ràng là đang nói, chính là làm phiền em đấy.
"Anh không có làm phiền em! Nhân lúc em không có nhà mới đến! Bây giờ xin cáo từ!" Một tay anh xách con gấu Hạ Tử Tường tặng cô đi ra khỏi nhà họ Đồng.
Đồng Nhất Niệm thấy anh ra khỏi nhà một cách sảng khoái như vậy hình như đúng là chỉ đến để thay quần áo thì nhất thời ngây người.
Đợi cô tỉnh táo lại thì Lục Hướng Bắc đã xách con gấu bông lên xe đi rồi.
"Này! Trả gấu lại cho tôi.." Cô đuổi theo mấy bước thì nhận ra đã muộn mất rồi, chỉ còn có thể nhìn thấy hai đèn sau xe anh mà thôi.
Cô giậm chân, vừa rồi về đến nhà sao lại không để ý đến xe anh ta đỗ ở chỗ tối nhỉ.
Nhờ bảo mẫu giúp thu dọn mấy thứ cô mua về xong thì cô cũng tự quay về phòng mình.
Mở phòng tắm thì thấy khí nóng bốc ra, còn có cả mùi thơm của sữa tắm cô vẫn dùng, rõ ràng là Lục Hướng Bắc đã tắm ở đây.
Bỗng nhiên tai nóng lên, tim thì đập nhanh.
truyện đam mỹ
Nhìn một vòng phòng tắm thì sự tức giận lại bị đánh thức.
Đây là gì chứ? Quần áo anh thay ra sao? Cảnh phục màu tím, áo sơ mi màu xanh đậm, còn có quần lót màu trắng.
Nhìn thấy quần lót của anh, cô không biết tại sao trái tim lại đập loạn hơn, trong đầu cũng có những ý nghĩ xa xôi mà không nên có.
Cô rõ ràng biết là không đúng nhưng có những hình ảnh lại cứ xuất hiện trong đầu không kiểm soát được.
Cô tức giận khổ sở, căm ghét ném đồ của anh ra đất sau đó lấy chân giẫm lên.
Đây là có chuyện gì chứ? Cô đã li hôn với anh rồi mà anh vẫn còn đường hoàng để quần lót trong phòng tắm của cô, lẽ nào còn muốn cô giặt cho anh nữa sao?
Như vậy thì có phải là anh sẽ có cớ để quay lại tìm cảnh phục không?
Giẫm xong rồi mà vẫn chưa hết giận, trong phòng tắm dường như toàn là mùi hương của anh, bức bí đến làm cô khó thở, không muốn tiếp tục ở trong phòng tắm nữa.
Thật ra nói đến cùng thì là do cô không có đủ dũng khí.
Vậy nên cô lấy quần áo đi ra ngoài, nói lớn xuống bên dưới: "Dì à, giúp tôi vứt hết đồ trong bồn tắm đi!"
Nói xong, cô liền đi vào phòng dành cho khách, tối nay ở tạm chỗ này một hôm vậy!
Được rồi, cô thừa nhận, thật ra cô vẫn là kẻ nhát gan, gan bé đến mức không dám động vào quần áo của Lục Hướng Bắc.
Bởi vì nơi tay cô chạm vào quần lót của anh bây giờ dường như đang nóng ran làm cho lòng cô cũng nóng bừng lên, trong người dường như có một nỗi xúc động lâu ngày chưa xuất hiện, một khát vọng khó nói thành lời.
Trong phòng tắm phòng dành cho khách, cô mở nước lạnh xả lên người mình, để sự mát lạnh làm giảm độ nóng trong người cô.
Hơn nữa còn rửa lại chỗ tay chạm vào quần lót của anh, để cảm giác nóng rát dần dần dịu đi.
Tắm xong đi ra đã là nửa đêm, cô nằm xuống chiếc giường mềm mại, trái tim phập phồng, lại mất ngủ, trong đầu toàn là những suy nghĩ lung tung bay bổng, cuối cùng cũng không biết ngủ từ mất lúc nào.
Đêm nay là một giấc ngủ thảm hại nhất từ trước đến giờ của cô.
Cô lại mơ thấy Lục Hướng Bắc, cái này cũng không quá kì lạ, mà kì lạ là cô mơ thấy mình và Lục Hướng Bắc quấn chặt lấy nhau, cô quấn lấy eo anh, anh ở bên trên cô tiến vào hết lần này đến lần khác, mồ hôi của anh rơi xuống từng giọt từng giọt, đôi mắt đen như đá vỏ chai của ah long lanh như mây như sương giống như một vòng xoáy lớn hút cô vào chỗ sâu nhất.
Còn cô không kìm chế được mà trầm luân vào, mỗi lần tiến vào của anh cô đều đê mê rên rỉ, sự sung sướng mỗi lần đều đến một cách rất chân thực.
Vòng ôm của anh vẫn mạnh mẽ như vậy, sự va chạm của anh vẫn làm cho cô mất hồn, cô dường như đã quên mất đây rốt cuộc là mơ hay là thực.
Khi cao